Đầu Triệu Tư Tư đau nhức vô cùng, say rượu một ngày vẫn chưa tỉnh hẳn, cộng thêm chai rượu tối qua, y cố chịu cảm giác mệt mỏi này mà đi làm, mới vừa ngồi xuống ba phút đã nhận được mười tập văn kiện.
"Xin chào." Triệu Tư Tư ấn điện thoại bàn, "Làm phiền mang lên đây một ly cà phê."
Một phút đồng hồ sau, Tuân Mai bưng ly nước ấm mở cửa bước vào: "Anh vẫn chưa tỉnh rượu à?"
Liếc mắt một cái là nhìn ra mình uống rượu?? Triệu Tư Tư lặng lẽ giơ màn hình di động lên, kiểu tóc rất gọn gàng, không có quầng thâm mắt, quần áo cũng thay đổi, không có vấn đề gì hết.
Tuân Mai đẩy đẩy mắt kính: "Giọng anh khàn quá, tôi đoán là rượu còn chưa hết tác dụng?"
"Hình như đúng vậy thật." Triệu Tư Tư vừa nhận ly vừa uy nghiêm nói, "Cảm ơn."
Y nhìn chằm chằm ly nước nóng và ngón tay chưa buông ra của Tuân Mai, chính là đôi tay này! Ngày hôm qua vuốt ve cổ mình, eo mình, mông mình, rõ ràng lạnh lẽo như vậy nhưng lại làm mình cảm thấy nóng cháy!!
"Tổng giám đốc?" Tuân Mai nhướng mày nhìn người nào đó đang lâm vào hồi ức.
"A, ừ, tôi uống đây." Triệu Tư Tư nhanh chóng vươn tay còn lại cầm ly nước, thành công đụng phải tay đại thư ký, còn dùng động tác nho nhỏ tự cho là người khác không thấy mà sờ soạng một phen.
Quả nhiên lạnh lạnh! Triệu Tư Tư ở trong lòng giông bão nổi lên!
Đôi mắt đại thư ký Tuân Mai cong lên một chút, trong giọng nói pha lẫn ý cười,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-dau-toi-co-ca-van-chiec-xe-dang-lao-nhanh/2646464/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.