Chiếc quan tài im lìm nằm đó, không hề có động tĩnh gì, nhưng mùi máu tanh quanh quẩn khắp chóp mũi làm cho người ta khẩn trương.
Vương Nguyên sờ nắp quan tài, phía trên không hề trơn bóng sạch sẽ mà lại sần sùi thô ráp, không cần nghĩ cũng biết chiếc quan tài đã bị phong ấn bởi tầng tầng chú văn được tỉ mỉ khắc lên.
Truyền thuyết từng kể về một loại nghi lễ giam cầm quỷ dữ, nếu nhân lúc huyết nguyệt treo trên đỉnh đầu bắt được quỷ dữ, dùng bảy bảy bốn mươi chín giọt máu của các thiên sư nhỏ xuống mảnh đất nơi quỷ dữ sinh ra, đồng thời thi triển cấm thuật đóng đinh vào bảy chỗ trên cơ thể quỷ dữ sẽ có khả năng phong ấn được con quỷ đó. Nếu là phong ấn lâu dài cần có sinh mệnh liên kết với quỷ dữ, đó nhất định phải là người cùng huyết thống hoặc bị trói buộc thọ hạn với con quỷ đó – gϊếŧ chết đối phương khiến con quỷ mất đi sức mạnh hỗ trợ từ thiên địa tuần hoàn, cô lập nó, làm cho nó không còn đường cầu cứu viện binh.
Có thể khiến kẻ thực hiện nghi lễ này e dè thận trọng như vậy, người bị nhốt bên trong chắc chắn là một kẻ có tầm ảnh hưởng cực kỳ khủng khiếp đến vận mệnh và nhân sinh thế giới. Người nọ bị giấu trong chiếc quan tài này, không thể động, không thể nói, không thể làm ra bất kỳ phản ứng nào, chỉ có thể lẳng lặng nghe tạp âm bên ngoài, trong lòng chờ đợi một tia hy vọng được cứu giúp.
Vương Nguyên không thể nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-doi-mat-cua-em-khai-nguyen/185707/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.