Diệp Tri Thu vẫn đứng yên tại chỗ, mái tóc xoăn gợn sóng được chăm chút kỹ lưỡng, buông lơi trên chiếc váy đuôi cá màu xanh đậm. Những ngón tay thon dài trắng nõn kẹp lấy điếu thuốc lá nữ đang cháy dở.
Cô ta cười mà như không, đôi mắt phượng khẽ nheo lại, chăm chú dừng trên bàn tay to lớn đang đặt trên vòng eo nhỏ nhắn của Lê Mạn.
Ánh mắt tiếp tục trượt xuống dưới, dáng người trong chiếc xường xám ôm sát càng làm tôn lên đường cong quyến rũ: vòng eo mảnh mai, phần hông hơi lõm rồi lại nhô cao, phác họa nên nét đẹp đ.ẫy đà của người phụ nữ.
Cô ta chậm rãi nhả ra làn khói bạc mát lạnh vị bạc hà, ánh mắt dừng lại nơi cổ chân, rồi lướt đến mu bàn chân trắng mịn.
Ánh mắt Diệp Tri Thu chợt trầm xuống. Ký ức như dòng thác dữ cuốn theo đôi chân chưa đầy size 35 ấy, kéo cô ta trở về đêm Hồng Kông ngày đó.
Trên du thuyền, người phụ nữ được Tống Khinh Thần ôm chặt trong lòng làm rơi mất một chiếc giày.
Não bộ như chiếc máy chiếu, từng khung hình lần lượt lướt qua, không có nút tạm dừng.
Lê Mạn khóc sưng mắt ở Hi Viên ngày đó đến giờ lại có thể thản nhiên đáp trả mình?
Diệp Tri Thu bật ra mấy tiếng cười lạnh liên tiếp, nhẹ nhàng vê điếu thuốc trong tay, bóp nát viên nang hương thứ hai.
Nhưng ánh mắt lại gắt gao ghim chặt lên Lê Mạn, như muốn nói với cô: "Tao muốn b.óp ch.ết mày."
Lời nói ra lại mang theo vẻ trêu chọc: "Nhắc cô thôi, hai viên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-long-ban-tay-phong-nguyet-do-tuong-quan/2292840/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.