Ngày hôm sau, Lâm Bồi đi tìm vị sư tỷ muốn đổi nghề của anh, Lâm Quyền thì đi tìm kiến trúc sư để liên hệ chuyện thi công, Trọng Nham đi mua quà biếu tặng Đường di… tới làm đệm lưng.
Cuối tháng 7 đầu tháng 8, đúng vào khoảng thời gian nắng nóng nhất trong năm, từ nhà xuống lầu ra tới cổng tiểu khu, Trọng Nham đã toát một thân mồ hôi. Xa xa nhìn thấy xe Tần Đông Nhạc dừng ở ngoài cổng, Trọng Nham vội vàng chạy tới, vừa mở cửa xe vừa bắn liên thanh: “Nóng quá, nóng chảy mỡ, trong tủ lạnh có cola không… Ạh, Tiểu An? Sao ông cũng ở đây?”
Tần Đông An ngồi ở băng ghế phía sau, chỉ vào Trọng Nham mắng: “Phản đồ!”
Trọng Nham: “…”
Tần Đông An ngón tay run run hai cái, vẻ mặt vô cùng đau đớn: “Không ngờ, không ngờ, quan hệ giữa hai chúng ta tốt như vậy, ông cư nhiên khi có chuyện xảy ra ông lại quên luôn tôi, ông phản bội tình cảm anh em bằng hữu trong sáng giữa chúng ta!”
“Làm loạn cái gì đó?!” ngồi ở vị phí phó lái, Tần Đông Nhạc quay người lại, thuận tay ném hai lon coca xuống: “Là anh không cho cậu ấy nói.”
Tần Đông An tức giận nhìn Trọng Nham, biểu tình [Ông làm tôi… thất vọng].
Trọng Nham cầm cái túi to trong tay nhét vào lòng Tần Đông An: “Này, nhìn xem, tôi có mua quà cho ông.”
Tần Đông An không chút nghĩ ngợi vươn tay tiếp nhận, đang định mở ra xem lại nghĩ tới vừa rồi mình còn chưa tức giận xong, lại ngẩng đầu nhìn về phía Trọng Nham rống thêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-nham/2561017/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.