Hồ yêu, từ trước đến nay trời sinh phong lưu, khắp nơi lưu tình, nhưng từ chối niệm tình.
Tây Sơn có một con hồ ly, cả người tuyết trắng, sau người mọc chín đuôi, thế nhân đặt tên nó là cửu vĩ mị hồ.
Hồ giỏi về mị thuật, lại có người gọi nó là Mị, Mị thường đi lại ở tại miếu hoang đổ nát trong núi, tình cờ gặp mặt nam tử đi một mình qua đêm trong miếu, Mị sẽ biến ảo thành nữ tử tuổi thanh xuân, phóng ra mị thuật, câu dẫn người kia hoan hảo, sau khi mây mưa, nam tử thường bị hao hụt tinh khí, cả người gầy ốm trơ xương, sống được không lâu.
Mị hút tinh khí, dùng để dưỡng thân, tu khí để bổ đạo.
Lâu ngày không suy giảm, tai họa nhiều năm, đến nỗi bá tánh trong núi sợ hãi, dẫn đến nỗi dậy, cùng mời người pháp lực cao cường tới trong núi truy bắt, nhưng đều là tay không mà về.
Lòng người hoảng sợ, xã hội bất an, huyền quan ngoài thành liền yết bảng trao thưởng, người giết được yêu hồ được thưởng 1200 lượng, 3 mẫu ruộng tốt, lệnh ích một căn phòng tốt, cho người đó tùy ý sử dụng.
Không biết từ hướng nào, một tiểu đạo cô thân mặc đạo phục màu đen ước chừng mười sáu mười bảy tuổi, xé bảng cáo thị ngay trước mắt mọi người, ôm vào trong lòng, mặt không biểu tình đi về phía Tây Sơn.
Phía sau nghe có người thầm than, người tham tài không sợ chết quá nhiều nhưng lại không biết đạo thuật, tối nay qua đi, lại thêm một linh hồn oan mạng.
Ban đêm đi tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-nui-co-ho-ly/2283952/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.