“Thục Mẫn, em không sao chứ?” Lục Vân Thanh quay đầu, mau chóng kiểm tra vợ có bị thương không.
Lục Vân Thanh lập tức nhìn thấy tay và mặt nghiêng của vợ đã bị kính vỡ cứa bị thương.
“Em bị thương rồi.”
Hà Thục Mẫn khóc tu tu hỏi: “Vân Thanh, liệu em có bị hủy dung không?”
Lục Vân Thanh nhanh chóng kiểm tra, sau đó nói: “Anh thấy đều là vết thương nhỏ, có lẽ không sao. Em ngồi yên, đợi anh bung dù rồi em hãy ra, đừng để vết thương dính nước mưa.”
Ngược lại là Lục Vân Thanh, kính b.ắ.n tứ tung nhưng ông ta lại không hề bị thương. Lục Vân Thanh không nghĩ quá nhiều, bởi vì phía trước xe bị cây chắn, kính xe cũng vỡ, chắc chắn không thể lái nữa, ném ở đây trước. Ông ta phải mau chóng đưa vợ xuống xe, dẫn bà ta đến bệnh viện kiểm tra vết thương xem có sao không.
Lục Vân Thanh mò ra hai chiếc ô từ trong ghế, mở cửa xe, bung ô rồi lại mở cửa xe cho vợ, bảo bà ta ra.
“Em cẩn thận chút, chú ý trên mặt đừng để dính nước mưa.” Lục Vân Thanh chỉ lo cho vợ, nghiêng lệch ô, trên người ướt đẫm cũng không phát giác.
Bởi vì ông ta biết vợ vô cùng coi trọng dung mạo, cả ngày bôi bình này lọ kia lên mặt. Nếu lần này để lại sẹo trên mặt, chắc chắn bà ta không vui.
Hà Thục Mẫn đang lo lắng hủy dung, cực kỳ nghe lời chồng, ngay cả ô cũng không cầm, chỉ lo dùng tay chắn mặt, sợ mặt bị b.ắ.n nước mưa lên.
Bà ta bảo vệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-80-nu-thay-tuong/1436900/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.