Sau khi Lâm Trân Châu rời khỏi Cố gia vẫn lâm vào trầm tư, Dương Đại Nữu vẫn còn ở bên kia mắng chửi người.
Đi được nửa đường, Dương Đại Nữu đột nhiên dừng lại, xoay người lôi kéo tay Lâm Trân Châu, vội vàng nói"Trân Châu a, cháu cẩn thận cùng Duệ Thành nói một chút, hôn sự này cũng không thể hủy, cho dù hủy cũng là hủy hôn tiện nhân kia, cháu phải nhanh chóng để hắn tới cửa cầu hôn, biết chưa a!"Hiện tại, bà sắp có con rể làm cán bộ, tự nhiên bay mất.
Bà có chết cũng phải kéo Lâm Thanh Đường làm đệm lưng.
"Bà nội, con biết rồi! "Lâm Trân Châu không yên lòng nói.
Ánh mắt của nàng liếc loạn chung quanh, nghĩ xem tiếp theo phải như thế nào mới có thể từ tay Lâm Thanh Đường, lấy về hai trăm đồng tiền.
Hơn nữa, hôm nay Lâm Thanh Đường thật sự quá cổ quái, rốt cuộc là chỗ nào sai rồi?Lâm Trân Châu làm thế nào cũng không nghĩ ra, Dương Đại Nữu bên cạnh còn ở lải nhải, nói nhiều đến đau đầu.
Đúng lúc này, mắt Lâm Trân Châu đột nhiên sáng ngời"Bà nội, bà về nhà trước! Con còn có việc.
"Dương Đại Nữu còn chưa kịp phản ứng, Lâm Trân Châu đã chạy xa.
Sau khi đuổi đi mấy người Lâm Trân Châu, Lâm Thanh Đường liền tiếp tục quét dọn, trước nhà sau nhà đều dọn dẹp sạch sẽ, cũng giặt xong quần áo bẩn của Cố Trưng phơi ở trong sân.
Lúc dọn xong những thứ này, còn chưa tới giờ làm cơm trưa, Lâm Thanh Đường ngồi ở trong sân tính toán cuộc sống tiếp theo.
Hai trăm đồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-80-ta-bi-thao-han-sung-den-mang-thai/182481/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.