Không phải Hồ Vĩnh Tài keo kiệt, số lượng lươn nhà khách dùng mỗi ngày cần phải được cân rõ ràng, trứng gà là chỉ là phòng thôi.
Nhưng dù sao nhà khách cũng là đơn vị nhà nước, không giống như dân thường thích mua trứng giá cao.Nếu Hồ Vĩnh Tài mua trứng gà của Hạ Hiểu Lan thì không phải giúp cô kiếm tiền, mà là khiến cô lỗ vốn!Chỉ có hơn 20 cân lươn, Hồ Vĩnh Tài chỉ cần dùng một tay là có thể xách lên, nhưng hắn không muốn khiến người mình bị ướt và nhiễm mùi tanh, nên gọi một người trẻ tuổi trong phòng bếp ra, cũng coi như là khiến số lươn này có nguồn gốc rõ ràng.Người trẻ tuổi kia cũng không dám nhìn Hạ Hiểu Lan quá nhiều, cân được 24 cân lươn, Hồ Vĩnh Tài mua với giá 12 khối một cân,, giống với giá bán lẻ Hạ Hiểu Lan bán ngoài chợ, đây chính là uy lực của một hộp Đại Trước Môn.
Chỉ bán 24 cân lươn, Hạ Hiểu Lan cũng có thể kiếm được 9 khối.Thời buổi này có ít người linh hoạt nên mới để Hạ Hiểu Lan có cơ hội luồn cúi, nếu không làm gì có chỗ cho cô tới lôi kéo làm quen với Hồ Vĩnh Tài.“Được rồi, cô đi về nhớ chú ý an toàn, ngày kia lại đưa 20 cân lươn tới, muốn nhiều hay ít tôi đều sẽ thông báo với cô kịp thời”Xem ra, tần suất mua lươn mà Hồ Vĩnh Tài định ra là hai ngày 20 cân, bình quân mỗi ngày 10 cân, một tháng chính là 300 cân.Nếu có thể bảo đảm con số này, chỉ bán lươn cho nhà khách, Hạ Hiểu Lan cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-80-tuc-phu-co-diem-cay/237230/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.