Vệ sĩ – tài xế – vú em – nguyệt tẩu – Thạch Lỗi ra ngoài mua đồ theo danh sách bà xã liệt kê mất hơn nửa ngày mới về nhà, được bà xã sai bảo mà sướng tới độ mũi sùi bong bóng. Vợ bảo, dùng đồ người khác mua cứ thấy không hợp, vẫn là ông xã mua hay nhất. Thạch Lỗi nghe xong, tai ông già hơn năm mươi liền hồng thấu, lập tức chạy lạch bạch đi mua đồ, cái gì cơ trí sắc bén quả quyết đều vứt ra sau đầu, thê nô gì chứ, đây cũng là một kiểu tự tiêu khiển đấy nhé.
*nguyệt tẩu: là người chuyên chăm sóc bà bầu và trẻ sơ sinh, phải làm được tất cả công việc của y tá, đầu bếp và vú em
Vừa xách túi lớn túi nhỏ vào nhà liền bắt gặp Thạch Nghị đang đứng giữa phòng khách, bà xã cầm cây gãi ngứa quất từng cái lên người thằng con, mỗi phát như quất thẳng vào lòng Thạch Lỗi, đau đến run rẩy. Hắn chẳng cần suy nghĩ đã bỏ mấy thứ trong tay xuống, vừa tiến lên vừa la: “Đừng đánh đừng đánh!”
Liễu Như thấy Thạch Lỗi về đâm ra hơi ngại, nói thế nào Thạch Nghị cũng đâu phải con ruột cô, đánh con người ta ngay trước mặt ba nó đúng là quá đáng, có khác chi mẹ kế đâu? Cô xấu hổ thả cây gãi xuống, quả nhiên Thạch Lỗi vừa xộc tới liền khẩn trương đoạt mất cái cây, vô cùng xót xa sờ bụng Liễu Như: “Cứ để anh! Giận mấy cũng không nên tự ra tay, nhỡ làm đau con thì sao, nhóc thúi này da dày thịt thô lắm, em đánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-ban-tinh/1977607/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.