Liễu Như cuối cùng cũng bị thuyết phục, chính xác là bị Thạch Nghị thuyết phục!
Từ lúc Liễu Như đạp cửa… khụ khụ, là đẩy cửa tiến vào ngăn cản hai nhóc con mưu đồ làm loạn, An Thừa Trạch đã công thành lui thân, thành thành thật thật làm tường hoa con ngoan trò giỏi. Mẹ bảo không được đi, ta đây liền không đi, nhưng thực lòng vẫn rất muốn đi, vì thế vừa ngoan ngoãn ngồi bên bàn dùng ánh mắt ngóng trông nhìn Liễu Như, vừa dùng chân đá Thạch Nghị dưới bàn.
Thạch Nghị gần đây xuôi chèo mát mái, thành tích học tập tiến bộ, thế lực phản động bị đàn áp, thống nhất xong tiểu học tỉnh, quả thực đã bước lên đỉnh cao trong giới học sinh tiểu học, đang lo không có việc gì làm đây. Tuy anh không thiếu tiền xài, nhưng ông vua con qua Tết đã 11 tuổi – cái tuổi ở ngưỡng thời kỳ nổi loạn – bắt đầu nuôi mộng tự lập, đã thống nhất tiểu học mà còn phải xin tiền người lớn và để ba giúp mình nuôi đám đàn em kia, mất mặt chết được! Thạch Nghị bị cái bánh nướng ngon lành An Thừa Trạch vẽ nên xúi bẩy, lúc Liễu Như không đồng ý liền tỏ vẻ, nếu An Thừa Trạch không can dự thì con cũng tự làm, dù sao cũng là tiền của con.
Mặc dù trước đây Thạch Nghị từng thương tổn Tiểu Trạch, nhưng bản chất đứa trẻ này vẫn rất tốt, Liễu Như không thể mặc kệ Thạch Nghị làm chuyện xằng bậy. Tuy ý tưởng kỳ lạ của hai nhóc con này về mặt thực tế rất đáng tin, ngay cả cô cũng cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-ban-tinh/1977772/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.