---•---
Lúc Tống Ngọc Trạch mang đồ ăn ra, Tống Trấn không còn ngồi trên sô pha xem TV nữa mà ngồi vào bàn ăn hút thuốc.
Hắn cao 1m85, chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ, dáng người cường tráng rắn chắc không thể nghi ngờ đều được triển lộ ra hết, dù không nói lời nào mà chỉ ngồi đó cũng làm cho người ta có cảm giác áp bách rất lớn.
Nhìn thấy Tống Ngọc Trạch đi ra, hắn dường như ngây người một chút mới lấy lại tinh thần, không biết vừa rồi đã suy nghĩ chuyện gì.
Tống Ngọc Trạch cảm thấy thật xấu hổ, y không biết Tống Trấn có ý gì, vừa rồi còn nói mỗi ngày sẽ trở về ăn cơm. Y chẳng có tư cách nói không nhưng thật ra trong lòng vẫn có cảm giác không vui. Nguyên chủ ở chung với Tống Trấn còn chẳng nói lời nào. Huống chi y vốn dĩ chỉ xem Tống Trấn như là người xa lạ.
Y đặt đồ ăn lên bàn, nhìn thuốc lá trên tay Tống Trấn.
Tống Trấn không có ý phụ Tống Ngọc Trạch dọn thức ăn, hắn chỉ ngồi đó nhìn y bận rộn qua lại. Tống Ngọc Trạch cũng không muốn đối phương phụ giúp cái gì. Y nghĩ hiện tại mình đang dùng tiền của Tống Trấn, ở nhà của Tống Trấn, đó là điều không thể phủ định. Làm chút việc nhà, hầu hạ hắn coi như là trả nợ. Chờ y thành niên kiếm được tiền rồi sẽ dọn ra ngoài, đồng thời cũng trả tiền lại cho hắn. Như vậy là không ai nợ ai nữa.
Chờ Tống Ngọc Trạch bới cơm cho hắn xong, hai người cũng im lặng bắt đầu ăn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-bao-luc-tran-ap/1532745/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.