---•---
Chuyện thứ nhất cần làm khi khai giảng cao trung chính là tập quân huấn.
Ở thời điểm mọi người kêu khổ thấu trời, trong lòng Tống Ngọc Trạch một chút cũng không bài xích. Bởi vì đời trước y chưa từng được tham gia, mỗi lần người khác tập quân huấn y chỉ có thể đứng dưới bóng cây nhìn xem, không nghĩ đến thời điểm người khác đang hâm mộ y, y cũng rất hâm mộ bọn họ.
Huấn luyện viên là một nam nhân cao lớn có khuôn mặt chữ điền, biểu tình nghiêm túc, thân thể lúc nào cũng đứng nghiêm thẳng tắp, một thân quần áo huấn luyện viên mặc trên người hắn rất có khí thế.
Dưới ánh nắng ngày hè chói chang, mọi người theo mệnh lệnh của huấn luyện viên mà đứng thẳng, mồ hôi trên trán trượt xuống cũng không dám tùy ý lau đi.
Ban 1 là lớp tốt nhất cao trung Kỳ Dục, tinh thần tự kiềm chế, kiên nhẫn cùng nghị lực của bọn họ tuyệt đối đều thuộc hàng nhất, căn bản không cần huấn luyện viên phải nhọc lòng.
Chỉ có một động tác nhỏ duy nhất, đại khái đó là rất nhiều người đồng thời dùng dư quang trộm nhìn Tống Ngọc Trạch.
Tống Ngọc Trạch đội mũ, mặc quân phục, cùng những người khác không có gì khác biệt. Nhưng y ngũ quan tinh xảo, làn da trắng nõn lập tức ở trong đám người đột ngột nổi bật. Lưng đứng thẳng tắp, thắt lưng buộc chặc bên hông hiện ra vòng eo mảnh khảnh. Rõ ràng là quân phục to rộng không đúng với vóc người nhưng được y mặc vào cũng hiện ra loại cảm giác dụ hoặc của chế phục.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-bao-luc-tran-ap/1532764/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.