"..." Trình Hiểu im lặng nhìn trò khôi hài trước mắt, đây là lần đầu tiên Ninh Ân tự mình ra tay... Là bởi vì chuyện lần trước mà nôn nóng sao? Vốn cậu chả định gây chuyện, nhưng rắc rối lại không ngừng tìm tới cậu...
"Trình Hiểu?" Người dẫn đầu đội tuần tra nhìn quanh một lần những gương mặt, tự nhiên sẽ nhận ra Trình Hiểu, đây là tên trước kia có... tiếng xấu đồn xa? Dù sao phần lớn dị tộc đều thường xuyên thấy cậu bị tóm đưa đến nhà giam của nhân loại, từ trộm cắp đến lừa gạt cậu không thiếu món nào, kiêu căng, tự cao, ăn hiếp trẻ con, hết ăn lại nằm, tất cả đều là những chiếc nhãn chói lọi được đính trên đầu Trình Hiểu.
"Tôi cũng không nghĩ là Trình Hiểu lại..." Dường như cảm thấy giọng điệu của mình hơi quá nghiêm khắc, Ninh Ân nhẹ giọng đi, hơi áy náy nói, như ám chỉ gã không hề có ý định chỉ điểm: "Nhưng mà lần này tôi đem đi đều là thuốc men quan trọng, tôi lo nếu không bắt được chủ mưu, không biết lần sau có còn may mắn như vậy không, gặp được nhóm tuần tra các anh." Ninh Ân thành khẩn nói với Sắt, gã biết Sắt là đầu lĩnh có quan hệ không tồi với Lam, hai người là đồng đội trong tổ săn bắn.
"..." Sắt trầm mặc một lát, rồi mới dò hỏi: "Trình Hiểu, cậu có muốn giải thích gì không?" Lời này dĩ nhiên là đang cho Trình Hiểu một cơ hội giải vây, bằng không nếu đưa đến sở thẩm vấn, không khí áp lực bên đó cũng không phải là chuyện đùa.
Tuy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-bien-phe-vi-bao/1364137/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.