Màn đêm lặng yên phủ xuống, gió lạnh không ngừng gào thét, nhiệt độ không khí giảm xuống âm độ, hoàn cảnh ác liệt làm nhiều loại động vật phải tiến vào trạng thái ngủ đông, chỉ còn một ít vẫn cố gắng chống cự với cuồng phong và giá rét để kiếm thức ăn .
Không thụ là một loài cây biến dị to lớn, thân cây tựa như một căn nhà khổng lồ, nhiều lá, ít cành, thân cây rỗng, vừa khô ráo lại vừa rắn chắc.
Đây là loài cây mà bất cứ một đoàn dị tộc hay nhân loại nào cũng muốn gặp được khi đi lữ hành (hành trình dài ngày),bởi vì cành của không thụ đều tập trung trên ngọn cây, cách mặt đất hơn chục mét, nên những con chim săn mồi trên cao không thể nào tạo thành uy hiếp đối với các sinh vật bên dưới tán cây.
Sau khi đội ngũ rẽ gió mà đi hơn hai giờ đồng hồ, thì gặp được một gốc không thụ chưa bị chiếm lĩnh.
Trình Hiểu bị áo choàng đen bọc thật kín, chỉ lộ ra hai con mắt, cậu từ trong lòng Lam nhìn về phía tán cây che trời đằng kia, đêm khuya tối đen như mực nên cậu căn bản không nhìn được ngọn cây, chỉ có thể loáng thoáng nghe tiếng xào xạc của lá khi gió thổi qua.
Vài dị tộc cùng nhau tạo ra một lỗ hổng trên thân cây, sau đó giúp đỡ mọi người vào trong.
Trình Hiểu nhìn lối vào vừa được tạo ra, những sợi gỗ kia trông có vẻ khá mềm dẻo, từ cái cách mà dị tộc xé mở, Trình Hiểu đoán thân cây này rất chắc chắn.
Lam ôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-bien-phe-vi-bao/1364196/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.