Ngắm nhìn Lương Khuê vừa say giấc, Tô Nham nằm sấp bên cạnh ngẩn người.
Nghe chú Lương kể lại, dao kia của Hoàng Thịnh An vốn đâm vào giữa chỗ hiểm, gần như có thể một kích mất mạng. Nhưng Lương Khuê phúc khí lớn, vận khí tốt, Hoàng Thịnh An ra tay hung mãnh, một đao hung hăng chọc xuống, Lương Khuê trốn tránh, mũi đao đâm xượt qua Ngọc Quan Âm của Lương Khuê, nghiêng một cái trợt qua, liền đâm trật, tuy vẫn tạo thành trọng thương, nhưng còn có thể cứu.
Chủ nhân Không gian cũng nói, Lương Khuê tuy nguyên khí đại thương, nhưng hắn là mệnh trường thọ.
Lại qua một đêm, tinh thần Lương Khuê tốt hơn một ít, miễn cưỡng có thể ăn chút đồ ăn. Người nhà thở phào, Lương Hưng Quốc liền đem toàn bộ tinh lực đặt vào Hoàng Thịnh An đang chạy trối chết, cả ngày không ngừng gọi điện thúc, còn bạo chửi tục. Ngày thứ ba, Hoàng Thịnh An bị bắt quy án ở miền nam.
Còn chưa mở phiên tòa thụ thẩm, bà ngoại trai gái già trẻ lớn bé Hoàng gia liền vọt tới cổng bệnh viện khóc thét cầu xin tha thứ, Lương Hưng Quốc không lộ diện, Lương mụ mụ lại không cố kỵ, bà là nữ thương nhân, là mẹ của con trai mình, nhà người ta có thể vì con cái mà khóc lóc sướt mướt, bà cũng có thể.
Lúc phóng viên hiếu kỳ vây xem ở cổng bệnh viện, Lương mụ mụ liền xông ra ngoài, nữ quyến Hoàng gia lập tức đề cao tiếng khóc, thê thảm vô cùng tru lên: “Lương phu nhân, là Hoàng gia chúng tôi có lỗi với con bà, chúng ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-dai-gioi/501272/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.