Ánh mắt kia quá mức nhϊế͙p͙ hồn, Cố Sanh lo lắng sẽ thất thố, vội vàng dời ánh mắt khỏi mặt Giang Trầm Nguyệt, quay đầu nhìn Vưu Quý Phi.
Vị mỹ nhân dị tộc mũi cao mắt sâu này, búi tóc cùng trang phục vẫn duy trì truyền thống của cố quốc, khuôn mặt quả nhiên là tinh xảo đến cực điểm, tựa hồ có ý nhị của thần tiên xuất trần.
Bên khéo mắt đạm nhạt mà thâm thúy , điểm một viên lệ chí nhàn nhạt, khiến người ta nhộn nhạo trong lòng.
Bất đồng với loại mỹ cảm mị hoặc mang theo trêu tức của Giang Trầm Nguyệt, dung nhan của Vưu Quý Phi mang theo cảm giác thánh khiết trời sinh.
Hai người tuy rằng dung mạo tương tự nhưng khí chất tuyệt nhiên bất đồng.
Đồng thời đối mặt dung mạo tuyệt sắc của hai mẫu nữ này, Cố Sanh chỉ cảm thấy xấu hổ vô cùng, lòng đang lấy máu….
Vẫn nên cúi đầu nhìn mũi chân của Vưu Quý Phi đi.
Vưu Quý Phi nhìn thấy Cố Sanh lộ vẻ e lệ, liền ôn giọng nói: “Bệ hạ đã cùng bản cung nói qua hôn sự của các ngươi, sau này đều là người một nhà, không có gì mà “nô tỳ” nữa, dùng ta ngươi xưng hô là được rồi, đừng câu nệ, mau ngồi xuống đi.”
Cửu Điện Hạ nghe vậy, vội vã xê dịch vào trong giường, vô sỉ ý bảo Cố Sanh ngồi trêи giường.
Kết quả Ngọc Nhi rất không nhãn lực, đưa đến cái ghế cho Cố Sanh ngồi….. Đặt bên cạnh Vưu Quý Phi.
Cố Sanh nghe Vưu Quý Phi đề cập hôn sự, vô thức giương mắt nhìn Cửu Điện Hạ, vừa mới chống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-de-quoc-sung-phi/726689/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.