Tại nhà Lăng Tây Thành, thời điểm Lê Mặc tỉnh lại đã không thấy ai. Sờ sờ vị trí còn lưu lại chút độ ấm bên cạnh, Lê Mặc lặng lẽ xê dịch đến chỗ mà Lăng Tây Thành từng nằm, đem đầu vùi vào gối. Nhớ tới tối qua mình cố tình gây sự, Lê Mặc cảm thấy thật dọa người, không biết phải đối mặt với Lăng Tây Thành như thế nào.
Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Lăng Tây Thành đi vào. Thấy Lê Mặc đã tỉnh, anh tới bên người, cúi đầu chạm vào trán cậu, nhiệt độ có vẻ đã thấp hơn.
“Xuống lầu ăn sáng nào.” Nhìn Lê Mặc đã không sao, tâm tình Lăng Tây Thành rốt cuộc cũng thả lỏng, cả đếm anh đều không dám ngủ, sợ cậu sẽ lại sốt cao, cũng may là không có việc gì.
Thấy ánh mắt săn sóc của Lăng Tây Thành nhìn mình, Lê Mặc quay đầu đi né tránh tầm mắt anh, cậu nhỏ giọng hỏi: “Là đồ anh nấu hả?”
“…” Lăng Tây Thành trầm mặc một lát rồi trả lời: “Là đồ anh mua.”
“Nga.” Lê Mặc lên tiếng, đứng dậy xuống giường, có lẽ vì cơn sốt tối qua, thân thể cậu hơi chút suy yếu, mới vừa đứng lên cậu liền cảm thấy đầu mình choáng váng, thân thể cũng hơi không vững. Lăng Tây Thành thấy thếm đi nhanh đến ôm lấy Lê Mặc. Tới phòng tắm, Lăng Tây Thành đưa cậu đến bệ rửa mặt, anh vừa giúp cậu tựa vào người mình, vừa lấy nước xúc miệng và kem đánh răng cho cậu.
“Cái kia, để em tự làm đi.” Lê Mặc không thích ứng lắm với thái độ cẩn thận chăm sóc của Lăng Tây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-hoi-dao-ly-hon-tien-tro-lai-truoc-khi-ly-hon/49679/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.