Bách Dĩ Phàm nhận lại đồng hồ, tiện tay nhét vào túi.
Cậu cố gắng nhớ lại chuyện xảy ra hôm đó nhưng không thể nhớ rõ ràng được.
Nghĩ một hồi lại thành nhớ lại chuyện lúc trước khi ngã chết.
Lúc đó hai người vừa mới bắt đầu ở cùng nhau, Tạ Tuế Thần hay mang đồ ăn vặt về, trong tủ lạnh với bàn trà phòng khách đều dễ dàng nhìn thấy.
Có lần cậu đang viết luận văn, nửa đêm đói quá liền đi lục đồ ăn, thấy được hai thanh chocolate.
Đóng gói trông khá đơn giản, hiệu là Lindt.
Bách Dĩ Phàm ăn thấy cũng không tồi, hôm sau liền hỏi Tạ Tuế Thần hiệu này là gì.
Tạ Tuế Thần nói là của Thụy Sĩ Liên.
Cậu cũng không hiểu lắm vê nhãn hiệu chocolate.
Lúc đó chỉ nghĩ là sao mà nhãn hiệu dầu gội lại làm được chocolate ngon như vậy chứ.
(Bạn Phàm hiểu nhầm do phát âm của Lint - Ruìshì lián – Thụy Sĩ Liên gần giống với Hazeline – xiàshìlián - Hạ Sĩ Liên)
Sau đó, trong nhà có thêm nhiều chocolate, cậu tiện tay ném vào trong cặp, lúc giữa tiết còn lôi ra nghiên cứu với bạn học.
Mãi cho đến khi xin học bổng, có người nhảy ra nói cậu là kẻ có tiền mà còn chiếm danh ngạch.
Bằng chứng là chocolate mà cậu ăn.
Người đó lôi di động ra, tìm trên taobao ra giá tiền để làm bằng chứng.
Lúc đó cậu mới giật mình, còn ngơ ngơ mà mở cặp, lấy ra gói chocolate để so lại tên nhãn hiệu.
Dở hơi đi lôi vật chứng ra trước mặt người ta, thế là bị nắm đuôi hết đường chối cãi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-kha-di-phi-pham/101595/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.