Tần bá sáng sớm liền nóng ruột chờ ở cửa, giờ phút này chứng kiến Thịnh Vũ bình an trở về nhà, nhịn không được nước mắt rơi đầy mặt: "Tiểu thư cuối cùng trở về rồi! Tên súc sinh kia có hay không mạo phạm tiểu thư, nơi nào bị thương rồi?"
Tần bá gấp đến độ không còn giữ được ổn trọng, tiến lên vội vội vàng vàng xem nàng có bị thương hay không.
Thịnh Vũ lắc đầu, thấy Tần bá sầu lo thành như vậy, trong mắt hiện lên tia đau xót: "Tần bá, đừng lo lắng, ta rất tốt, một chút việc đều không có."
Tần bá lúc này mới thoáng yên tâm: "Tiểu thư có biết hay không, ta mấy ngày nay đều đứng ngồi không yên, đến khi nhận được tin của Nhạc chưởng sự, nói đã cứu được tiểu thư rồi, ta trong lòng mới dễ chịu chút ít. Lần này thật sự may mắn có nàng, vì tìm tiểu thư mà tổn hao nhiều tâm trí, còn đưa tiểu thư bình yên vô sự trở về. Ta nhất định phải hảo hảo cảm ơn nàng, đúng rồi, Nhạc chưởng sự như thế nào không đi cùng tiểu thư?"
Tần bá trong lòng tràn đầy cảm kích, lại không phát hiện khi hắn nhắc đến Nhạc Dao, trong mắt Thịnh Vũ tâm tình có chút gợn sóng.
Thịnh Vũ nghe hắn hỏi, tiếng nói thoáng trầm xuống: "Nàng bị thương, hồi phủ rồi."
Tần bá sững sờ: "Bị thương? Bị thương có nghiêm trọng không? Là bị đám sơn tặc vô liêm sỉ kia đả thương?"
Thịnh Vũ mấp máy miệng: "Là bởi vì bảo vệ ta."
Tần bá sửng sốt một chút, lập tức vội mở miệng nói: "Vậy chúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-khanh-tam-pho-nghien/2441003/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.