Thấy Triệu Mặc Tiên vẻ mặt tối tăm rời đi, Triệu Tử Nghiễn ngước mắt nhìn xem tường rào hành quán, tựa hồ đang suy nghĩ gì, sau một hồi mới chậm rãi trở về phòng.
Trong phòng không có ánh nến, lúc này đứng ở hành lang nhìn vào, bên trong một mảnh đen kịt, lộ ra cảm giác hiu quạnh khó tả. Triệu Tử Nghiễn vừa đẩy cửa vào, con mắt đột nhiên phát sáng, nàng không có lập tức đốt đèn, mà trực tiếp hướng bên bình phong đi đến, vươn tay liền đem một bóng người ôm vào trong lòng.
Phó Ngôn Khanh bị nàng ôm, ánh mắt thoáng dao động, thấp giọng nói: "Như vậy tùy ý, vạn nhất không là ta, nàng cũng vậy tiến đến liền ôm?"
Triệu Tử Nghiễn vừa ôm vừa cọ cọ lấy nàng: "Ta vào cửa liền biết là nàng, sẽ không nhận sai."
Phó Ngôn Khanh mỉm cười, đẩy nhẹ nàng ra một chút, tay vuốt ve tóc nàng, nghiêm túc nói: "Nàng đấy, sao tối nay hành động nôn nóng như vậy? Giết người của Triệu Mặc Tiên, còn không phải trực tiếp trở mặt cùng nàng ta?"
Triệu Tử Nghiễn sau khi nghe xong, có chút ủy khuất nói: "Hoàng tỷ phát hiện ra nàng rồi, nếu ta không ra tay, sợ là tối nay không thấy được nàng."
Phó Ngôn Khanh có chút bất đắc dĩ, đưa tay điểm nhẹ lên giữa mi tâm nàng: "Không cho phép giả vờ đáng thương, nàng cho rằng cái gì ta cũng không biết sao? Tuy sớm hay muộn đều sẽ bị Triệu Mặc Tiên phát hiện, nhưng nàng ta cố tình điều tra ta, tâm tư như vậy thật không đơn giản, rõ ràng là đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-khanh-tam-pho-nghien/2441012/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.