Diệp Cảnh Thu không thể cứ như vậy cam tâm tình nguyện chờ chết trong lãnh cung được.
Tô Dư đối với việc này rất rõ ràng. Giống như hai năm nàng cắn răng chịu đựng, nhất quyết không chịu thua Diệp Cảnh Thu vậy, hơn nữa theo tính tình này của Diệp Cảnh Thu, nàng ta so với nàng lại càng không chịu nhận thua.
Trong lòng biết hoàng đế vướn Diệp gia ở tiền triều nên mới không phế vị Diệp Cảnh Thu. Nhưng lưu lại vị trí Từ nhất phẩm này cho nàng ta, cũng không có nghĩa nàng ta còn có thể ra ngoài.
Bất quá chừng nào vị trí này vẫn còn, đó sẽ luôn là một khối tâm bệnh trong lòng nàng. Bởi cho dù hoàng đế không xá tội nàng ta, cũng khó tránh khỏi Diệp gia sẽ có an bài gì bức hoàng đế xá tội cho nàng ta.
Những chuyện trong triều không phải chuyện Tô Dư có thể dè chừng được, nàng bây giờ chỉ có thể suy nghĩ chút chuyện trong hậu cung mà thôi.
_______________________________________
Đã tới trung thu, những năm trước theo lệ thường đều tổ chức cung yến, cho mời các mệnh phụ tiến cung ăn mừng, nhưng năm nay hoàng đế đã sớm hạ chỉ miễn cung yến, người ngoài đều cảm thấy đây là vì hoàng đế còn tức giận chuyện của Diệp Phi, thế nhưng sự thật lại là...
Hoàng đế nói với Tô Dư:" Trung thu trẫm dẫn ngươi đến một nơi."
_______________________________________
Đêm trung thu lúc xe ngựa xuất cung, Tô Dư ngắm trăng sáng nơi chân trời, rốt cuộc cũng hỏi hoàng đế đến tột cùng muốn dẫn nàng đi nơi nào. Lại thấy hoàng đế chỉ cười một tiếng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-khi-hau-quat-khoi/1477481/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.