Kỳ thật trong chuyện này, Nguyệt Chi không giúp đỡ được gì, nhưng lại rất tự biết không gây thêm náo loạn.
Đợi các nàng đến bãi săn, hết thảy đều đã kết thúc, nhìn mọi người hỗn loạn làm các nàng treo lên khẩn trương, Vân Mẫn Phi không quan tâm thứ gì xông thẳng vào lều lớn, Nguyệt Chi cùng Nhàn Phi lại chỉ biết đứng hình.
Chẳng lẽ...
Các nàng đều nghĩ, chẳng lẽ quả nhiên hoàng đế xảy ra chuyện, nếu như vậy, Đậu gia chưởng quyền, Vân Mẫn Phi hẳn phải chết, Thẩm Diệp cùng Tô Triệt lại càng trốn không thoát.
Nhàn Phi...đại khái cũng sẽ bị tìm chút nguyên nhân ban tử, trong mấy người, có lẽ chỉ có Nguyệt Chi có thể sống sót, nhưng nếu là thật, nàng chỉ cảm thấy sống không bằng chết.
"Sẽ không..."_ Hai người đứng tại chỗ, thân thể không chịu khống chế của mình.
Qua thật lâu, chợt có cung nhân đi đến, nhìn vẻ mặt hai người cũng không biết nói gì, đành ở bên chờ.
Cho đến khi Tô Triệt xuất hiện trước mặt các nàng.
Tô Triệt thấy nàng sững sờ, nửa ngày cũng không có phản ứng, đưa tay qua lại trước mặt nàng:" A Chi?"
Đây là lần Nguyệt Chi mất mặt nhất đời này, trước mặt mọi người, ngay trước vị hôn phu, ngay trước Nhàn phi, ngay trước một đám cung nhân, "Oa" một tiếng khóc lớn.
Thanh âm vang dội làm mọi người run lên, Tô Triệt phản ứng nhanh nhất, cũng không để ý ánh mắt người ngoài, ôm nàng vào ngực, trêu ghẹo:" Khóc cái gì? Sợ ta chết sao?"
"..."_ Người trong ngực không có động tĩnh, Tô Triệt lại nói: "Năm đó bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-khi-hau-quat-khoi/450006/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.