Lạc Tu tức giận hoàn toàn, trong khoảng thời gian ngắn chỉ cảm thấy không thể khống chế bản thân mình.
Từ đời trước bản thân sau khi nhìn thấy Dương Giác liều mình vì anh, lí trí nói cho anh biết rằng nếu bản thân tới gần với Dương Giác có thể gây bất lợi cho đối phương nhưng trong tiềm thức lại đem cậu trở thành người của mình. Cho nên, vào lúc đối phương cùng người khác " Mặt mày đưa tình" anh cảm thấy cực kì tức giận.
Dương Giác là người đã cứu rỗi anh, luôn miệng nói thích anh, tại sao bây giờ trong mắt lại có thêm người khác?
Lạc Tu không nói lời nào trực tiếp túm chặt xánh tay Dương Giác, đem cậu kéo xa Kỳ Hoành Chiêu, sau đó nói:
“Dương Giác, tuy rằng bao dưỡng tiểu tình nhân cũng không sao, nhưng mà khẩu vị không tốt cho lắm, kiểu người giống như vậy..."
Lạc Tu dùng ánh mắt rất khinh thường đánh giá Kỳ Hoành Chiêu từ đầu đến chân, cái loại ánh mắt khinh miệt này làm cho người tự nhận là tính cách không tệ của Kỳ Hoành Chiêu muốn một quyền đấm vào mặt đối phương.
“Vẫn là rất tệ” Lạc Tu hộc ra bốn chữ.
“Anh …” Kỳ Hoành Chiêu rất tức giận, bàn tay nắm lại chuẩn bị đánh.
Dương Giác lập tức ngăn lại trước người Lạc Tu, dùng ánh mắt nói với Kỳ Hoành Chiêu, đừng có xằng bậy.
Kỳ Hoành Chiêu cũng cuối cùng bình tĩnh, Lạc Tu là người nào? Là đỉnh cấp con nhà giàu ở Q thị, cơ hồ có thể nói là Thái tử gia của Q thị!
Cậu chỉ là một minh tinh sao có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-lac-thieu/2480834/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.