Lê Hân có thể cảm nhận được tốc độ tăng nhanh dần, dù cửa xe đóng kín cũng không ngăn được tiếng động cơ gầm rú, tiếng lốp xe ma sát với mặt đất, cùng những tiếng phanh khi xe chuyển hướng.
Thật lâu không được thấy lại cảnh này, lâu đến mức, cậu tưởng mình đã hoàn toàn quên.
Hôm đấy, cậu vẫn còn là đại thiếu gia nhà Uất Trì, người mời cậu tham dự là một vị tiểu thư của một nhà hợp tác, địa điểm bữa tiệc là ở Tần Quỳnh.
Vị tiểu thư ấy theo lời cha cô ra sức gây ấn tượng với cậu, mặc kệ những ánh mắt ước ao, ghen tị của người xung quanh. Cậu cũng không thể không nể mặt nhân vật chính mà uống rượu. Đến cuối buổi, cậu uyển chuyển cự tuyệt lời mời trắng trợn của vị tiểu thư kia.
Cũng trong hôm đấy, bảo tiêu cũng phát hiện ra người theo dõi, tốc độ xe cũng không ngừng tăng lên. Sau vài phút truy đuổi, đối phương bắn ra phát súng đầu tiên. Bảo tiêu thì hô to: “Có tay súng bắn tỉa!” Rồi tiếng hỗn loạn chuyển hướng xe.
Trong nháy mắt đó, cậu đã nghĩ gì nhỉ?
Đúng rồi, cậu nghĩ nếu có tay bắn tỉa thì có thể một phát kết thúc không?
Cho nên, cậu không chút do dự mở cửa sổ xe.
…
Lê Hân lúc này đang được Uất Trì Diễm ôm vào trong ngực, nhưng ánh mắt cậu cứ vô thức dính chặt vào cái nút trên cửa xe.
Cánh tay theo bản năng định vươn ra, bên tai cậu truyền đến tiếng nam trầm thấp: “Đừng sợ!” cùng với nhịp tim của ai đó. Cậu có chút hoảng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-le-han/1917625/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.