Tuy rằng Chung Du Bạch vẫn luôn trào phúng Lục Viễn ngây thơ, kỳ thật so sánh với thanh niên hai mươi tuổi phổ thông, Lục Viễn xem như tương đối trưởng thành, chỉ là có vật tham khảo là Lục Ninh cắm ở bên cạnh, khó tránh khỏi cảm giác Lục Viễn ngây thơ một chút.
Chung Du Bạch nghĩ không sai, nếu chiếu theo tính cách ban đầu của Lục Viễn, phỏng chừng là không cần nhịn đến khi bộ điện ảnh này quay xong, hắn chưa bao giờ là cái loại tính cách biến nén giận.
Hà Thụy Thân cũng không phải nhân vật nhỏ gì, xuất thân của hắn không kém, trong tổ tông coi như ra vài vị danh nhân, đến đời Hà Thụy Thân này tuy rằng không nói có bao nhiêu quyền thế, thế nhưng ở Giang Nam có tòa lâm viên chính là nhà hắn quyên cho quốc gia, nội tình thâm hậu, khi hắn vừa mới vào giới điện đã đã có tài nguyên tương đối tốt cũng là vì phần của cải này, đương nhiên, bản thân hắn quả thật cũng có thiên phú trong điện ảnh, nhưng mà cho dù có thiên phú, có mấy đạo diễn mà bộ phim đầu tiên đã nhận được đầu tư hơn một nghìn vạn?
Cho nên nói, Hà Thụy Thân chết thật sự là một việc lớn, hơn nữa chết không rõ ràng như vậy, khiến cho mọi người kinh ngạc là, chết kiểu này còn không áp chế được.
“Nhất định phải điều tra rõ ràng!” Cấp trên ngành công an hạ tối hậu thư, khiến người phía dưới kêu khổ không ngừng.
Này có thể tra ra cái gì? Tất cả chứng cứ đều chỉ về phía bản thân vị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-ma-quy-cu-tinh/329706/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.