Editor: trucxinh0505
Trong lòng Lê Uyển cũng hoang mang, “Nương, tam đệ nói cùng người như thế nào?”
“Tỷ, bằng nghe nương thêm mắm thêm muối không bằng trực tiếp hỏi đệ.” Lê Uy vòng tay đứng ở cửa, Tử Thự xin lỗi nói, “Tam thiếu gia không cho nô tỳ ra tiếng bẩm báo.”
Lê Uyển gật đầu, như vậy, Lê Uy tới chút lúc, phía trước, Lưu thị nói không ít về đồn đãi bên Ngọc Đình, hắn cũng nghe được rồi? “Tới ngồi xuống, nói chuyện đàng hoàng cùng nương, đừng có nhăn nhó, một câu muốn cưới nàng liền xong việc, bên tứ tiểu thư dù sao cũng là nữ nhi nhà người, truyền ra cái tiếng gió gì hư thanh danh nhà người ta.”
Nếu Lê Uy thật coi trọng bên tứ tiểu thư, Ngọc Đình ái mộ Tần Mục Ẩn nàng liền khó nói, đẩy ra ghế dựa bên người, “Ngồi xuống chậm rãi nói, đệ độc lai độc vãng ở quán, sao gặp được tứ tiểu thư?” Lê Uyển cân nhắc nói như thế nào muốn em trai bỏ đi ý tưởng ở đáy lòng mới tốt.
“Hai lần trước trong yến hội, không biết từ chỗ nào chạy ra một con mèo bị thương chân, tứ tiểu thư bế miêu lên băng bó cho nó, có thể quan tâm đối với con vật, nói vậy tính tình cũng không tồi, tỷ, tỷ đừng nghe người khác nói, ngày đó đệ đứng ở sau cây lớn, tứ tiểu thư cũng không nhìn thấy đệ.” Lê Uy nghiêm túc nhìn Lê Uyển, trên mặt tràn đầy ngượng ngùng nói về người thương.
“Hồ nháo!” Lưu thị bên cạnh đánh gãy lời hắn nói, “Trong yến hội người mang miêu không nhiều lắm, không nhàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-nguyen-phoi-vo-ca/481078/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.