Edit: Bông
Hạ Dư Huy bị ba đứa trẻ vây ở giữa, khẽ nhăn mày: "Hà Đại Tráng, các cậu muốn làm gì?"
Hà Đại Tráng không phải tên thật nhưng tất cả mọi người đều gọi y là Hà Đại Tráng, bởi vì người cũng như tên, rất béo! Không những vậy còn là một kẻ rất ngang ngược vô lý, nhìn qua cũng đủ hiểu y là đại ca của hai đứa trẻ còn lại.
Hạ Dư Huy sức khỏe yếu, không cao to như bạn bè cùng trang lứa, đứng trước mặt bọn họ trông nhỏ xinh như hạt đậu vậy.
Hà Đại Tráng là kẻ thích bắt nạt người yếu hơn mình, ỷ bọn họ có ba người trong khi Hạ Dư Huy chỉ có một mình, giọng nói cũng thêm phần kiêu ngạo:
"Hôm nay trong tiết Âm nhạc, tại sao mày lại đàn dương cầm cùng Mỹ Mỹ?"
Hạ Dư Huy cau mày: "Đó là do giáo viên yêu cầu."
Hà Đại Tráng nghĩ thấy cũng đúng nhưng vẫn hung hăng trừng mắt với Hạ Dư Huy, nói: "Vậy tại sao mày lại cướp vị trí thứ nhất của Mỹ Mỹ?"
"Mình không có cướp."
Hà Đại Tráng vừa nghe liền nổi giận, chỉ vào mũi Hạ Dư Huy: "Còn nói không có à? Giáo viên chỉ khen mày đàn hay, không hề khen Mỹ Mỹ. Mày nói xem, mày cũng thích Mỹ Mỹ đúng không?"
Hạ Dư Huy nhíu mày, vẻ mắt ghét bỏ: "Mình không thích bạn ấy." Con gái rất phiền!
"Đánh rắm! Hôm qua tao nhìn thấy mày tặng Chocolate cho Mỹ Mỹ!"
Hạ Dư Huy không định giải thích với Hà Đại Tráng. Hôm nay là sinh nhật cậu, anh còn đang chờ bên ngoài, vội vàng đeo ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-nhat-ki-nuoi-lon-vo-yeu/1788675/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.