Vú Liễu vắt khăn nóng lau vết bẩn trên trán của Tả Thiệu Khanh, sau đó thoa thuốc cho Tả Thiệu Khanh, đau lòng thổi thổi miệng vết thướng:“Tam gia, ngài đây là tội gì phải khổ như vậy? Mặc kệ ngài làm gì cũng không chiếm được cái gì tốt của phu nhân, lần tới cũng đừng ngu như vậy nữa.”
Tả Thiệu Khanh khóe môi nhếch lên vô tình cười cười, y đương nhiên biết rõ chiếm không được cái gì tốt, thỉnh tội chỉ là cho người ngoài nhìn, tin tưởng ngày mai trên trấn liền có lời đồn đãi.
Trước đây truyền ra lời đồn thứ tử Tả gia bất hiếu, hiện tại khẳng định sẽ có người hiểu rõ chân tướng, thậm chí sẽ bổ não ra một đoạn mẹ cả áp bức thứ tử.
Tả gia tại thị trấn là đại tộc đệ nhất, nhất động nhất tĩnh đều bị chú ý, trên thị trấn tiêu khiển lại ít, mọi người thường ngày thích nói chuyện nhà chuyện cửa.
“Đau không?” Vú Liễu nhẹ nhàng xoa cái trán bầm tím của Tả Thiệu Khanh, cau mày khuyên bảo nói: “Những ngày này cũng không thể ăn rau ngâm rồi, để lại sẹo cũng không tốt.”
“Không đau, ta một nam nhân, để lại chút sẹo sợ cái gì?” Chút đau nhức ấy khách quan mà so với đời trước luyện công bị thương, căn bản không đáng giá nhắc tới.
Về phần vết sẹo này... Tả Thiệu Khanh sờ lên mặt mình, ánh mắt có chút tan rã, hai đời y đều không có nhìn kĩ qua tướng mạo của mình, cho rằng đại trượng phu vốn nên dùng phẩm đức để có chỗ đứng, tướng mạo chẳng qua là túi da, râu ria.
Lúc bị Tả Thiệu Yến đưa cho Giang Triệt, y còn rất nghi hoặc, y là nam nhân, đưa cho nam nhân khác rốt cục là chuyện gì xảy ra? Hơn nữa y tự cho là bản thân mình tướng mạo bình thường, làm sao lại khiến cho Giang Triệt để tâm y?
Trong trí nhớ, người nam nhân kia thường xuyên vuốt ve khuôn mặt này, nói những lời tâm tình khiến người mặt đỏ tới mang tai, sau đó một lần lại một lần tiến vào thân thể của y.
Nói thật, y cũng không hận Giang Triệt, chỉ là chịu không được bị loại người này độc chiếm khuất phục, huống chi khi đó y đang định tham gia thi hội, một khắc trước cõi lòng còn tràn đầy hy vọng, một khắc sau liền mất đi tất cả, ngã vào vực sâu.
Đuổi đi vú Liễu, Tả Thiệu Khanh xuống giường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-nhat-pham-phu-nhan/1958025/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.