🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau bữa cơm, Tả Thiệu Khanh rốt cục ở phòng thu chi tìm được Tả Uẩn Dương, ông đang một bên lật sổ sách một bên đem bàn tính gãy ba ba, bên tay phải đã chồng lên một chồng sổ sách, hiển nhiên chính là thành quả của buổi chiều nay.

Tả Thiệu Khanh không nghĩ tới Tả Uẩn Dương nghiêm túc là bộ dáng này, vẻ mặt nghiêm túc, bờ môi nhếch, hai đầu lông mày hơi nhíu lại tạo thành một cái khe rãnh, chuyên chú đến nổi y vào cửa cũng không có phát hiện.

Đợi nhìn thấy sổ sách trong tay của ông lật đến tờ cuối cùng, Tả Uẩn Dương dùng bút ở trên một tờ giấy khác viết xuống một hàng chữ nhỏ, Tả Thiệu Khanh mới lêntiếng trêu chọc: “Nhị thúc bình thường bận rộn cũng là quên ăn quên ngủ như vậy sao?”

Tả Uẩn Dương kinh ngạc ngẩng đầu lên, lập tức cười híp mắt, để cây viết trong tay xuống đứng lên nói: “Thiệu Khanh như thế nào lại đến?”

“Tự nhiên là đến tìm Nhị thúc, chưa quen cuộc sống ở chỗ này, ngay cả buổi tối cũng không thấy Nhị thúc, cháu sợ ngài bị người lừa đi.”

“Ha ha…” Tả Uẩn Dương vỗ đầu, nhìn sắc trời ở bên ngoài, mới giật mình bản thân quá mức chuyên chú ngay cả thời gian cũng quên.

Ông thấy trái phải không có người, đi đến trước mặt Tả Thiệu Khanh nhỏ giọng nói: “Lục công gia có thể ủy thác nhiệm vụ quan trọng, Nhị thúc há có thể không chịu khó một chút? Chỉ có điều nói, Tào bang này không hổ là chấp chưởng thủy vận nhiều năm, doanh thu mỗi ngày, chậc chậc...Nhị thúc nhìn xem cũng đỏ mắt.”

Tả Thiệu Khanh thấy môi ông khô ráo, liền biết ông từ trưa đến giờ sợ là ngay cả một ngụm nước cũng không uống, vội vàng rót cho ông chén trà: “Cái này cháu ngược lại là có chút hiểu, Tào bang này năm phần lợi nhuận là phải nộp lên triều đình, chỉ có điều hai ba phần là hiếu kính thượng cấp, sợ là chân chính có thể dùng ở trên người mình không nhiều lắm.”

Tả Uẩn Dương hướng y chớp mắt: “Thiệu Khanh hiểu được thật không ít, nếu như ngày nào đó không muốn làm quan, không bằng cùng Nhị thúc làm buôn bán?”

Tả Thiệu Khanh đồng dạng hướng ông nháy mắt: “Nhị thúc cho rằng, làm quan lợi nhuận sẽ ít sao?”

Ba năm làm tri phủ trong sạch có được mười vạn quan tiền, cái này tuyệt đối không phải là nói đùa.

*Ba năm làm tri phủ trong sạch, có được mười vạn quan tiền” – Nguyên văn: tam niên thanh tri phủ, thập vạn tuyết hoa ngân: ý mỉa mai những tri phủ bề ngoài làm quan trong sạch, trong ba năm lại âm thầm tham ô. Đã vậy còn khiến mọi người phải khen ngợi.

Tả Uẩn Dương ha ha cười: “Lời này cũng

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-nhat-pham-phu-nhan/1958099/chuong-67.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trọng Sinh Chi Nhất Phẩm Phu Nhân
Chương 67
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.