🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trận tuyết đầu tiên ở Hạc Thành là trận mưa xen lẫn tuyết, thời tiết ẩm ướt vô cùng lạnh, mà Tả Thiệu Khanh và Lục Tranh liền ở trong loại thời tiết này xuất phát trở về kinh đô.

Trong xe ngựa ấm áp phủ lên đủ ba lớp chăn, để cho người nằm xuống không muốn đứng dậy.

“Còn may em dự kiến trước, trước sớm vận chuyển một phần hành lý về kinh đô,bằng không đoàn xe dài như thế dưới thời tiết như vậy mười ngày nửa tháng cũng không thể trở về nhà.”

Đây là ngày thứ ba Lục Tranh trở về, Tả Thiệu Khanh sắp xếp ổn thỏa tốt đẹp việc ởnha môn, khẩn cấp chuẩn bị quay trở về kinh đô, y không muốn ở trên đường cưỡingựa gấp rút lên đường, bằng không trời lạnh như vậy đem mũi đông lạnh hư mất.

Lục Tranh lần này ra khơi cực kì thuận lợi, binh lực tổn thất không đáng kể, tiêu diệthơn hai trăm hải tặc, là đội rất nhỏ, bởi vậy chiến lợi phẩm thu được cũng khôngnhiều như hai lần trước.

Tả Thiệu Khanh bỏ ra thời gian hai ngày kiểm kê xong xuôi, giữ lại mấy thứ mình và Lục Tranh vừa ý, còn lại toàn bộ chất lên xe vận chuyển về kinh đô, chuẩn bị cầm lấy đi hiếu kính hoàng thượng lão nhân gia hắn ta.

Nói không chừng Chiến Viên Phong vui vẻ, còn có thể phong cho con y một tước vị.

“Bập.” Tả Thiệu Khanh ở trên mặt Tả Tiểu Lang hôn một cái, dẫn đến khuôn mặt nhỏ nhắn của Tả Tiểu Lang đỏ lên, con mắt sáng ngời, bộ dáng thẹn thùng lại vui vẻ.

“Con trai, chuyện phụ thân nhắc nhở con đều nhớ kĩ chưa?”

Tả Tiểu Lang ra sức gật đầu, thừa dịp Lục Tranh không chú ý, dè dặt ở trên mặt Tả Thiệu Khanh hôn lại.

Từ sau khi cha trở về, đây là lần đầu tiên bé và phụ thân thân thiết, chỉ là, như thế nào nhìn bộ dáng thân thể phụ thân bé không khỏe.

“Phụ thân, người có phải chỗ nào đau hay không?” Bàn tay nhỏ của Tả Tiểu Lang sờ lên lông mày hơi nhíu của Tả Thiệu Khanh, bé biết cảm giác đau, rất khó chịu.

Một bàn tay đưa qua nhấc tay của bé ra, thay thế vị trí của Tả Tiểu Lang, bàn tay đặt ở trên cái eo mảnh khảnh của Tả Thiệu Khanh ấn.

“Còn không thoải mái?” Lục Tranh thanh âm dịu dàng hỏi.

Tả Thiệu Khanh trừng mắt liếc hắn, cảnh cáo hắn: “Đừng ở trước mắt trẻ con nói cái này.”

Vốn tiểu biệt thắng tân hôn, chỉ là hai ngày trước trong lòng y chỉ lo lắng bàn giao việc lại bận

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-nhat-pham-phu-nhan/1958371/chuong-223.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trọng Sinh Chi Nhất Phẩm Phu Nhân
Chương 223
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.