🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngay tại lúc Tả Thiệu Khanh thưởng thức Tiết Thị vẻ mặt hổn hển, đứa nhỏ trong lòng mụ bỗng nhiên oa oa khóc rống lên, ngay sau đó, người toàn bộ phòng khách ngửi thấy được mùi thúi.

Tả Tiểu Lang khứu giác vô cùng nhạy, đôi mày nhỏ nhíu lại: “Phụ thân, nó thật bẩn, vậy mà ị lên người, xấu hổ chết mất.”

Nếu là ở chỗ khác, Tả Thiệu Khanh nhất định sẽ dạy dỗ bé, con lúc còn bé nói không chừng còn bẩn hơn.

Vẻ mặt Tiết Thị càng khó coi hơn, Hà thị thấy thế lập tức tiến lên đón đứa nhỏ: “Mẫu thân, con dâu mang nó xuống dọn dẹp một chút.”

Tiết Thị từng cũng là tiểu thư thế gia vọng tộc, mấy đứa nhỏ sau khi sinh cũng đều có ma ma chăm sóc, gặp tình huống như vậy vẫn không thể nào tự mình thay tã cho cháu trai.

Đợi Hà thị ôm đứa nhỏ đi, Tả Thiệu Khanh vẻ mặt thuần lương hỏi: “Mẫu thân…ngài phải hay không cũng đi thay quần áo…” Mũi của y rung rung, vẻ mặt như bị hun hư.

Y không nói Tiết Thị còn không cảm thấy,vừa nói như vậy ngay cả bản thân Tiết Thị cũng cảm thấy trên người mình có một mùi tanh hôi, mụ phất tay áo rời đi, chỉ là trước khi đi đưa mắt liếc nhìn ra hiệu cho Tả Thiệu Yến.

Se sẻ ôm sòm lại đáng ghét cuối cùng đã rời đi, Tả Thiệu Khanh chuẩn bị mang theo đứa nhỏ đi tìm Lục Tranh, y thật sự không muốn cùng mẫu tử Tiết Thị lòng đầy tính toán ở chung một chỗ.

“Tam đệ xin dừng bước.” Tả Thiệu Yến ngăn người lại, chống lại ánh mắt tò mò của Tả Thiệu Khanh giải thích nói: “Huynh đệ hai chúng ta đã rất không gặp, không bằng ngồi xuống tâm sự một chút.”

Tả Thiệu Khanh không có lý do đùn đẩy, hơn nữa y cũng muốn nhìn một chút, Tả Thiệu Yến mấy tháng không gặp phải chăng thật sự thay đổi.

Y từ trong lòng móc ra ngọc bội mai tường vân: “Vội vàng đến, không mang thứ gì tốt, đây là quà gặp mặt tặng cho cháu trai, phiền đại ca trước thay bé nhận lấy.”

Tả Thiệu Yến cũng là từng nhìn thấy các mặt xã hội, miếng ngọc bội kia bất luận là phẩm chất hay là chạm trổ đều không phải là ngọc bình thường, dựa vào tài lực Tả gia nhất định là mua không được.

Gã ta cũng không nhận, liếc mắt nhìn Tả Thiệu Khanh từ chối nói: “Quà quý trọngnhư vậy, đại ca cũng không dám nhận.”

“Đây là một chút tâm ý

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-nhat-pham-phu-nhan/1958396/chuong-227.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trọng Sinh Chi Nhất Phẩm Phu Nhân
Chương 227
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.