Edit: Kẹo Beta: Tuyết Y
Ôn Uyển thấy trong mắt Yến Kỳ Hiên có do dự, và cả sợ hãi, đầu óc xoay chuyển đủ kiểu, lồng ngực chua xót, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn hỏi: “Đánh cuộc cái gì?” Quan Thừa Tông cười giễu cợt một cái: “Đương nhiên là đá cầu rồi.” Ôn Uyển cười lạnh, thật đúng là biết lợi dụng ưu thế trời sinh a, bản thân mình thực ra chưa từng đá một trận cầu nào, lại muốn so đá cầu với mình. Gật đầu với Đông Thanh: “Công tử nhà ta nói, ngươi muốn đánh cuộc thi đá cầu, vậy công tử sẽ đánh cuộc với ngươi. Nhưng mà, chỉ hai người công tử nhà ta và ngươi so tài thôi. Được giới hạn trong một canh giờ, ai đá vào nhiều, coi như thắng.” Quan Thừa Tông nhìn hai người, miệng nở nụ cười mỉa mai: “Được, quân tử nhất ngôn, ngựa nhanh thì tới trước [câu này chỉ ví von thôi, ý là ai nhanh chân thì thắng].” Băng Dao thấy hắn muốn đi, hướng về phía xung quanh quát lạnh nói: “Nếu như ngươi thua, thì trước mặt tất cả mọi người, ngươi phải cởi quần áo chạy vòng quanh bãi săn một vòng.” Quan Thừa Tông đưa mắt qua nhìn Ôn Uyển, Ôn Uyển lạnh lùng nhìn hắn. Quan Thừa Tông trong lòng vô cùng đắc ý, lên giọng trả lời: “Được, lời ta nói ta nhất định giữ lời.” Nói xong cho người đỡ hắn quay về. Yến Kỳ Hiên sốt ruột rồi, một mực kêu la đòi trở về, thế nhưng mà không ai nghe hắn cả. Ôn Uyển thấy vậy trong lòng chua xót không đành lòng, ánh mắt chan chát cay cay. Kéo tayTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-on-uyen/1328974/quyen-3-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.