Ngày hôm đó Ôn Uyển mặc một áo lụa có viền lông chồn tía, thêu hoa bằng chỉ vàng dài tới đầu gối, sắc vàng óng ánh, phối với một chiếc váy lông chồn màu tía, ở bên ngoài còn khoác một áo choàng bằng lông chồn màu trắng bạc, lối ăn mặc này khiến nàng trông rất có tinh thần. Tóc nàng được vấn theo kiểu song loa, trên búi tóc cắm một cây Phượng trâm cửu vĩ, cổ đeo một chuỗi ngọc thượng hạng còn tay mang vòng tay long phượng, tuy đồ trang sức chỉ có ba vật, nhưng mỗi vật đều hiển lộ phú quý vô cùng.
Hoàng đế nhìn cách Ôn Uyển ăn mặc trang điểm, thì cực kỳ vui mừng nói: ” Đúng rồi, ăn mặc như thế này nhìn mới tốt, sau này cháu cứ ăn mặc theo cách này, nhìn rất có tinh thần.”
Hạ Dao cúi đầu, trong lòng cười thầm. Hôm nay không biết Quận chúa bị trúng gió gì mà đột nhiên nói muốn phục trang trở thành đứa trẻ phú quý nhà Hoàng gia, thỉnh thoảng bị trúng gió mà thay đổi thì còn có thể, chứ muốn cho Quận chúa ngày ngày đều thế có vẻ khó khăn.
Ôn công công bưng chén trà nóng cho Ôn Uyển. Ôn Uyển nhận lấy, cầm trên tay ấp ấp cho tay ấm lên, nàng ở trong điện Dưỡng Hòa phụng bồi hoàng đế cho đến khi dùng xong bữa ăn trưa mới đi ra ngoài.
Từ trong Dưỡng Hòa điện đi ra, Hạ Dao nhìn phương hướng Ôn Uyển đi không phải là đường về Vĩnh Ninh Cung liền hỏi: “Quận chúa, người đi đâu vậy?”
Ôn Uyển không nói chuyện, Hạ Dao vội đi sát theo, Ôn Uyển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-on-uyen/1329289/quyen-4-chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.