“Phỉ Vô Thuật, tôi thật sự sắp chết rồi.”
Adolf nằm trên giường, cho dù không bị trói buộc, cũng đã không còn sức lực cử động.
Hoàn toàn ngắt hẳn hải liên na một tuần, đối với Adolf mà nói hoàn toàn là thời gian ác mộng không muốn hồi tưởng lại. Trước đó chỉ cần nửa ngày không chạm vào hải liên na, hắn đã thống khổ gần chết rồi, càng đừng nói một tuần dài như thế.
Nhưng mỗi khi hắn không thể kiên trì nổi nữa, Phỉ Vô Thuật sẽ cho hắn dùng thuốc Lallot đưa tới, khiến hắn vẫn giữ được cái mạng, có phản ứng kịch liệt thế nào cũng chưa từng hấp hối. Khiến Adolf lúc trong lòng gào lớn tôi chết là xong bên ngoài kèm quát tháo chửi rủa hành vi ma quỷ của Phỉ Vô Thuật, đồng thời còn thuận tiện thêm Lallot vào, hiệu quả của thuốc có cần tốt vậy không hả!
Tác dụng của thuốc không chỉ nằm ở kéo dài tính mạng yếu ớt của hắn, đồng thời cũng đang ôn dưỡng thân thể cho hắn. Ít nhất tới nay, Adolf đã không cảm nhận được mùi vị thống khổ khiến người ta tuyệt vọng nữa, hắn dùng giọng nói đã vỡ không còn ra hình, khàn giọng nói: “Đừng đổ thuốc cho tôi nữa, tôi muốn ăn cơm, ăn cơm!”
Tuy thuốc có thể kéo dài mạng, nhưng phải hiểu cho vị giác tràn đầy mùi thuốc cổ quái của hắn chứ!
Phỉ Vô Thuật trở lại từ chỗ Lallot, ở chỗ Lallot, là Tần Dực sử dụng thân thể y, cùng Lallot điều chế thuốc. Sau khi lấy được thuốc hôm nay, Phỉ Vô Thuật liền lấy lại quyền khống chế thân thể.
Y
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-phi-quan/1705043/quyen-3-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.