Trong lòng Trang Trạch Ân nổi lên cảnh giác, đây là thói quen được dưỡng thành trong 10 mấy năm hắn ở Trang gia. Bởi vì đặc thù của Trang gia, mỗi ngày hắn bắt buộc phải giao tiếp với các phần tử nguy hiểm đó. Cho nên có chút biến động nhỏ, hắn liền theo thói quen cảnh giác. Điều này rất nhanh đã trở thành bệnh tâm lý, khiến cho hắn có chút lo lắng.
Cũng không trách hắn cảnh giác, bởi vì người đến nói tiếng phổ thông, hơn nữa là tiếng phổ thông của một khu vực ở phương Bắc. Bọn họ ở trong 1 sơn thôn nhỏ ở khu vực chếch về miền Nam, ở đây mọi người đều nói tiếng địa phương, muốn tìm 1 người nói tiếng phổ thông cũng rất khó.
Trang Ngộ cũng có chút tò mò, ông xoay người nói với con trai: "Con nằm trước đi, cha đi xem thử là ai đến."
Trang Trạch Ân "dạ" 1 tiếng, liền nằm trở lại. Trang Ngộ kéo chốt cửa, mở cửa lớn, người đến là 1 vị trưởng bối khoảng 60 tuổi. Người đó rất lạ mặt, Trang Ngộ chắc chắn chính mình chưa từng gặp qua, thế là hỏi: "Xin hỏi ngài là?"
Ông lão nét mặt hiền hoà, lời nói cử chỉ đều rất khiêm nhường ôn hoà, "Ngài chính là Trang Ngộ tiên sinh sao? Xin hỏi ngài có biết Chân Ly hay không?"
Sau khi nghe được cái tên này, Trang Ngộ giật mình, liền cười lạnh nói: "Ha, ông chính là người đã gửi thông tin sao? Chân Ly chưa chết đúng hay không? Kêu tôi đi gặp nàng đúng không? Nàng năm đó đã chết trong lòng tôi, lẽ nào người chết còn có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-tai-nhap-hao-mon/1642700/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.