Móng vuốt sói thật lớn chậm rãi rời khỏi người La Tố, cự lang thuận thế nhảy qua bên kia, sức nặng trên người chợt giảm đi làm La Tố có thể đứng dậy, cậu sớm nên nghĩ tới, nam nhân như Tư Lôi Tạp sao có thể không hành động gì.
“Hình lang không thể trao đổi với tôi, đúng không?” La Tố đỡ tráng, Tư Lôi Tạp cũng thật là, rốt cuộc muốn bảo trì hình lang ngốc nghếch này tới lúc nào?
“Ngao ô~” Cự lang cúi đầu kêu một tiếng, giống như anh cũng phát hiện ra sai lầm của mình, da lông màu xám nhanh chóng rút đi, thế vào đó là hình dáng nhân loại.
“Thật xin lỗi.” Tiếng nói trầm thấp nhẹ nhàng vang lên, tuy có chút cứng nhắc, bất quá vẫn tràn ngập thành khẩn.
“Anh tới tìm tôi hẳn không phải chỉ vì những lời này đi?” La Tố dùng lực tin thần phát ra tin tức để nhóm khế ước thú xung quanh an tâm, bởi vì từ lúc Tư Lôi Tạp khôi phục hình người, bầy sói xung quanh không ngừng phát ra tiếng tru phẫn nộ, thậm chí còn có tiếng răng nanh nghiến ken két.
Sau vài giây trầm mặc ngắn ngủi Tư Lôi Tạp kéo sợi dây chuyền trên cổ, đưa tới trước mặt La Tố: “Cùng nhau… trở về.”
Chiếc nhẫn xuyên trong vòng cổ lấp lánh chói mắt, giờ phút này La Tố cảm thấy ánh sáng này sắp chói mù cả hai mắt mình, La Tố không đưa tay tiếp nhận mà ngẩng đầu, chăm chú nhìn nam nhân vụng về trước mặt thật lâu: “Anh thật tình nói những lời này sao?”
“…” Tư Lôi Tạp trầm mặc, tuy gương mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-thu-hon/1563339/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.