Mọi người đều trố mắt, há hốc mồm.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cổ phần đổi thành đá cuội sao?
Mộc Nhu Nhu và mẹ cô ta vẫn chưa kịp phản ứng thì Mộc Trung Khôn đã không giữ được vẻ bình tĩnh.
Ông ta cố gắng nở một nụ cười cứng đơ: "Chi Miên à, nếu viên Đá Tam Sinh này quan trọng với bố mẹ cháu như vậy, sao cháu lại đem tặng người khác được?"
Mộc Nhu Nhu cũng phản ứng lại ngay, vội vàng nói: "Thứ quý giá thế này, chị không thể nhận được, Chi Miên vẫn nên đổi món quà khác đi!"
Tuy nhiên, Thịnh Chi Miên kiên quyết: "Em nhất định phải tặng chị món quà này.
Đây là lời chúc tốt đẹp nhất của bố mẹ bọn em!"
Thịnh Thiên Ý đứng bên cạnh, dù tỏ vẻ "đau lòng", nhưng cũng chỉ đành lòng nói: "Chị, chị cứ nhận đi, dù sao Chi Miên đã quyết định rồi mà! "
Vừa nói, cô vừa không nỡ gạt đi giọt nước mắt mà mình cố gắng ép ra.
Những người xung quanh, vì ghen tị với nhà họ Mộc, liền đồng thanh hưởng ứng:
"Cô Mộc cứ nhận đi, chị em họ thực lòng chúc phúc cho cô, cô nên giữ gìn cẩn thận đấy!"
Mộc Nhu Nhu tức đến nỗi thái dương giật giật, rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, cô ta đành phải nhận lấy viên đá cuội này!
Đá Tam Sinh gì chứ, sao cô ta cảm thấy nó giống như viên đá nhặt từ vườn trước nhà vậy?!
Đang nghi ngờ nhìn Thịnh Thiên Ý, cô ta bỗng nghe Thịnh Thiên Ý kêu lên:
"Chị, chị bị dị ứng rồi phải không? Trên xương quai xanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-cung-chieu-thoi-thieu-cuong-chiem-huu/2076812/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.