An Minh Sơn đắp thêm chăn cho Lâm Vĩ rồi ngồi trên ghế cạnh giường trông chừng. Lâm Vĩ khẽ nhắm mắt, rốt cuộc gương mặt cũng dãn ra được một chút. Ngồi đến hơn 6 rưỡi, Lâm Vĩ trở mình ngồi dậy nhìn An Minh Sơn hướng cậu xin một cốc nước ấm
- Cậu đã đỡ đau chút nào chưa?
- Ừ...tôi cũng đỡ rồi, cũng gần 7 giờ rồi cậu nên trở về thôi.
- Khi nào bố mẹ cậu trở về?-An Minh Sơn đỡ Lâm Vĩ ngồi dậy
- Tôi cũng không rõ nữa, chắc một lát nữa sẽ về thôi.
An Minh Sơn thở dài không biết nên làm gì lúc này. Đương nhiên cậu muốn về nhà chuẩn bị thật đẹp và còn đi mua hộp đựng bánh để đến dự sinh nhật của Nhâm Kiều nhưng cậu cũng không muốn để Lâm Vĩ ở đây một mình, đau dạ dày nếu không chú ý sẽ vô cùng nguy hiểm, cậu từng xem trên tivi về bệnh này.
- Một lát đúng không, vậy...tôi ngồi đợi đến khi ba mẹ cậu về. Nhưng cậu có chắc là không muốn đến bệnh viện không?
- Ừ, tôi chỉ đau bình thường thôi, không cần thiết phải tới bệnh viện đâu. Hay cậu trở về đi, không sao đâu...
- Tôi đã đến đây rồi thì sẽ trông chừng cậu, đừng lo, nếu đau quá thì bảo tôi.
Lâm Vĩ mỉm cười nhìn An Minh Sơn, y vươn tay vỗ vỗ lên mu bàn tay của An Minh Sơn khiến cậu hơi ngạc nhiên
- Cảm ơn cậu, vẫn là cậu...luôn luôn quan tâm đến tôi.
- Bạn bè không cần khách sáo, cậu mau nằm xuống đi. Cậu ăn tối chưa? Bình thường đau dạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-de-kiep-nay-yeu-em/2016204/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.