Sáng sớm ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng, ánh nắng nhu hòa rơi trên người Lạc Khuynh Hoàng đem cả người nàng bao vây trong đó.
Nhưng là mặc dù ánh mặt trời nhu hòa sáng bóng cũng không thể nào che dấu được khí chất lạnh thấu xương tỏa ra trên người Lạc Khuynh Hoàng. Khóe môi của nàng tự tiếu phi tiếu cong lên,ngón tay dài trắng nõn đưa chén trà trên bàn lên thưởng thức,bên trong con ngươi đen như mực lóe ra tia bí hiểm.
“Tiểu thư, Tử Nguyệt thật sự đi gặp tam tiểu thư.” Hương Lăng từ ngoài vào phòng trở về nhìn Lạc Khuynh Hoàng đang ngồi trước bàn vội vàng bẩm báo,mâu trung còn mang theo vài phần nghi ngờ cùng không thể tin.
Lạc Khuynh Hoàng nghe Hương Lăng bẩm báo, khóe môi cong lên một chút ý cười. Tử nguyệt là người của Lạc Khuynh Thành, nàng đã sớm biết. Sở dĩ phái Hương Lăng đi theo dõi hành tung của Tử Nguyệt là vì muốn Hương Lăng tận mắt thấy để biết Tử Nguyệt hai mặt thôi.
“Tiểu thư, người không tức giận sao? ! Người đối với tam tiểu thư cùng Tử Nguyệt tốt như vậy, thế nhưng các nàng lại âm thầm cấu kết để hại người!” Hương Lăng nhìn Lạc Khuynh Hoàng vẻ mặt bình tĩnh, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì tức giận nói.
Khóe môi Lạc Khuynh Hoàng chậm rãi đọng lại ý cười, bên trong con ngươi đen như mực lóe lên một tia hàn quang trong chốc lát liền biến mất, nàng không chút để ý cầm lấy chén trà, nhẹ nhàng xuyết một ngụm, giống như không có việc, thản nhiên hỏi: “Ngươi nghe được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-dich-nu-cuong-hau/242048/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.