Editor: Tiểu Nhã
Du Tiêu Vãn ma xui quỷ khiến thế nào mà dừng bước chân theo hắn, chờ hành động lỗi thời của hắn là lúc, ngón tay đã rời môi nàng chỉ cách một tấc xa.
“Ngươi, ngươi làm gì!” Du Tiêu Vãn giận mắng, nghe giống làm nũng, sau khi nói xong mặt ngược lại càng đỏ, chỉ phải lùi một bước, trừng mắt Quân Dật Chi, không cho hắn làm càn.
Quân Dật Chi nhất thời ý loạn tình mê, tự nhiên cũng biết quan hệ hiện tại hai người bọn họ, động tác này có bao nhiêu không ổn, huống chi Vãn Nhi còn hiếu kỳ đâu, vì thanh danh nàng, cũng không thể như thế, đề cao thanh âm nói: “Một con ruồi bọ!” Nói xong làm bộ phất tay trước mặt nàng, nhìn trộm phía sau đánh giá một chút.
Phía sau nha đầu rũ mắt, hoàn toàn cho mình là cọc gỗ. Du Tiêu Vãn cùng Quân Dật Chi yên tâm, Du Tiêu Vãn vẫn bất mãn, trừng mắt nhìn hắn, liếc một cái, lại lui một bước, cân nhắc một chút, mới nói: “Nói mẫu phi ngươi……”
“Đừng động.” Quân Dật Chi không kiên nhẫn mà ngắt lời nói: “Ngươi không cần suy xét, ta chỉ hỏi tâm ngươi.”
Du Tiêu Vãn cắn môi dưới rối rắm, hỏi tâm nàng, nàng đã tự hỏi qua, nàng đối Quân Dật Chi có hảo cảm, cũng không muốn nông nỗi mà sông cạn đá mòn. Có lẽ hai người tiếp xúc còn quá ít, có lẽ hiện tại trong lòng nàng luôn nghĩ thù hận kiếp trước, không thể mở lòng tiếp nhận hắn…… Tóm lại, không có thể vì hắn mà tương lai chịu áp lực bà bà, không màng tất cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-dich-nu-khong-ngoan/538657/chuong-82-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.