Năm ngày tiếp theo, Âu Dương Thiên Thiên đều tỉnh dậy từ rất sớm, mỗi lần cô mở mắt, đều vô thức nhìn sang bên cạnh, thế nhưng.... vẫn không thấy người đàn ông đó quay trở về.
Cô cứ nghĩ rằng, anh ta sẽ xuất hiện thật bất ngờ, như cái đêm ở biệt thự Âu Dương vậy, nhưng mà.... không có.
Những lúc như thế, Âu Dương Thiên Thiên thường thở dài rồi rời giường, cũng có khi cô mắng vài câu, có khi... lại lẩm bẩm thứ gì đó rồi mấy giây sau lại đập tay vào gối như trút giận.
Kỳ Ân cũng từng vô tình bắt gặp được hình ảnh Âu Dương Thiên Thiên nhìn chiếc gối một lúc lâu với ánh mắt buồn rầu, khi cô lên lầu muốn đánh thức cô ấy dậy.
Rõ ràng đã thức giấc từ rất lâu rồi, nhưng lại cứ quấn quít chiếc giường không chịu rời đi. Dường như, Âu Dương Thiên Thiên không thích sự cô độc mà cô đang chịu đựng này, cô ghét nó, rất ghét nó.
Sáng ngày thứ 6, Âu Dương Thiên Thiên tỉnh dậy như mọi hôm, và với thói quen nhìn sang bên cạnh, cô mím môi, quay người rời giường.
Hôm nay.... nó vẫn trống trải...
Người đàn ông kia chưa trở về nữa.
Âu Dương Thiên Thiên đi xuống lầu, ngồi vào bàn và bắt đầu ăn sáng. Những ngày này, cô đã làm quen với việc ăn một mình, ngủ một mình, đi dạo một mình, nên bây giờ nó đối với cô thật bình thường. Chỉ như là một chu kì yên bình xoay vòng mà thôi.
Kỳ Ân và Elsa thấy vậy, chỉ biết nhìn nhau, chứ không biết phải nói gì. Những ngày đầu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/798176/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.