Âu Dương Vô Thần nghe xong, trên mặt không có biểu hiện gì đặc sắc, lạnh nhạt trả lời:
- Chọ hai người đó vào đi!
Kỳ Ân có chút bất ngờ nhìn người đàn ông, cô hơi liếc mắt về phía Âu Dương Thiên Thiên, vài giây sau liền đáp:
- Dạ, cậu chủ!
Nói rồi, cô xoay người đi ra ngoài, truyền tín hiệu vào bộ đàm trên tai, vừa di chuyển vừa lên tiếng:
- Mở cửa đón 2 thiếu gia!
Âu Dương Thiên Thiên nhai hết bánh mì trong miệng, cô nhìn Âu Dương Vô Thần, hỏi nhỏ:
- Tôi... có nên tránh mặt một chút hay không?
Người đàn ông đối diện cô nghe thấy, không trả lời mà hỏi ngược lại:
- Tại sao cô phải tránh mặt?
Âu Dương Thiên Thiên nhướn mày,đáp:
- Thì hai người đó là bạn anh mà, tới thấy tôi ngồi đây ăn... liệu có..
Âu Dương Vô Thần bỏ nĩa và dao xuống, chậm rãi cầm khăn lên lau miệng, nói:
- Không sao, cô không cần lo vấn đề đó, Stefan và Andrew sẽ không nghĩ gì đâu. Họ đều biết thân phận của tôi và cô.
Âu Dương Thiên Thiên: "...."
Anh hai, anh hiểu nhầm ý tôi rồi,
tôi không sợ hai người đó nghĩ bậy bạ, tôi chỉ sợ họ về nói lại với Elena mà thôi. Anh có hiểu hôm?
Nói xong, Âu Dương Vô Thần đứng dậy, trước khi rời bàn, anh không quên lên tiếng dặn dò:
- Cô cứ ngồi đó ăn xong phần của mình đi, ăn xong rồi thì lên phòng hoặc ra ngoài hoa viên chơi cũng được, người hầu sẽ dẫn cô đi, tôi có việc cần giải quyết trước!
Dứt lời, anh xoay người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/798640/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.