Hình ảnh ở khách sạn Vương Phạm xẹt qua đầu anh, sắc mặt bỗng chốc thay đổi, Lục Cảnh Ngôn nghiêm nghị nói:
“Còn thông tin tôi yêu cầu cậu kiểm tra đến đâu rồi?”
Tư Cơ ngay khi nghe anh nói vậy, khuôn mặt đột nhiên trở nên tức giận.
“Boss, tên Lâm Đông Thành đó quả thật quá đáng khinh. Đồ của mẹ chị dâu để lại đều nằm trong tay lão. Lão vì tiền mà luôn lấy cái đó ra để đe doạ chị ấy. Về phần tối hôm qua, vì muốn hãm hại chị dâu nên đã lên kế hoạch tỉ mỉ rồi gọi em đến đó. Vậy...anh có muốn trực tiếp lấy lại đồ từ lão không?”
Thảo nào Nhược Hi lại nóng lòng muốn vạch trần những bức ảnh kɦıêυ ɖâʍ của Lâm Trà Nhu. Thì ra nguyên do là như vậy. Nhưng có anh, Lục Cảnh Ngôn, anh nhất định sẽ bảo vệ tốt cho cô vợ nhỏ của mình.
Sự thù địch trong mắt anh thoáng qua, Cảnh Ngôn khẽ thở dài, bất lực nói:
“Cô ấy từ lâu đã có ý kiến rằng không thích ai xen vào chuyện của mình. Tôi không truy cứu chuyện của nhà họ Lâm, trước đây không, bây giờ cũng sẽ không, nhưng lần này tôi sẽ phái người bí mật bảo vệ Nhược Hi.”
Cô gái nhỏ này ngay cả khi không còn trí nhớ vẫn luôn độc lập và thông minh như vậy. Anh tin rằng Nhược Hi có thể giải quyết tốt vấn đề của mình.
Sau khi nghe điều này, Tư Cơ gật đầu đồng ý, mở điện thoại bật loa ngoài nhấn vào máy tính và gửi thông tin tạp kĩ cho Cảnh Ngôn, sau đó hắn nói:
“Boss, tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-lam-lao-ba-cua-anh-ay/538812/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.