Editor: Hye Jin“Phi!” Hoàng Lão Tam nhổ nước miếng: “Em trai mày một cái nam nhân, tao lấy làm cái gì? Nếu mày không đem người trở về chẳng lẽ tao còn đánh chết hắn à?"Nhiều lắm là đánh một trận, còn không phải phải thả người ra, bằng không để ở nhà hắn ăn lương thực nhà hắn, hắn mới điên mới để một nam nhân vô dụng lưu lại làm con tin.Anh họ cả Lưu gia bị chặn họng, lần nữa đảm bảo: "Sẽ không tôi chỉ có một người em trai thôi, tôi không đổi nó trở về thì cha mẹ tôi đánh chết tôi.""Đó là chuyện của mày, mày phải để nữ nhân này lưu lại đây."Hoàng Lão Tam nói cái gì cũng không đồng ý.
Hắn vất vả cưới vợ, họ Hoàng chỉ có độc đinh là hắn chờ hắn nối dõi tông đường đây này, làm sao hắn có thể để cô dâu chạy được."Anh họ cả Lưu không còn cách nào khác đành nghĩ ra được một cái biện pháp: "Anh không tin thì đi cùng nhau trở về tiếp người, cái này được rồi chứ?"Hoàng Lão Tam nhướng mi liếc hắn một cái: "Thí tao là đồ ngốc à, đi sang địa bàn các người các người định đoạt, con mẹ ngươi bội ước lão tử có thể làm sao bây giờ? Vẫn là câu nói kia, mày để nữ nhân này lại bằng không không được đi.
Mày cũng đừng có cãi cọ với lão tử, khách nhân của lão tử còn đang chờ ở bên trong đấy!"Đối với loại lưu manh vô lại này hai anh em họ Lưu không có biện pháp, nghiến răng nghiến lợi uy hiếp: "Hoàng Lão Tam, anh có thể suy nghĩ cho rõ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-ly-hon-1950/14749/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.