—— Dương Giác lĩnh.
Cô như thế nào không quen thuộc đâu?
Chỉ cần là người ở nơi này, từ nhỏ liền sẽ được cha mẹ dặn dò: lúc vào sa mạc , quay đầu lại nhìn Dương Giác một cái .
Dương Giác chính là phương hướng về nhà . Dương Giác lĩnh rất cao, đi vào sa mạc khoảng cách rất xa đều có thể nhìn đến, nơi này mọi người đem nó coi như hải đăng sa mạc, chỉ dẫn người đi ra ngoài an toàn trở về nhà.
Nói cách khác, khi bạn đi sâu vào sa mạc , đến khi đã nhìn không tới Dương Giác lĩnh, như vậy bạn lúc nào cũng có thể bị lạc đường.
Hàn Kiều Kiều không sinh ra lớn lên ở đây , kiếp trước , cô vì chạy thoát người mua đuổi bắt, tránh ở hoang mạc sa mạc sinh hoạt, có khi thiếu thức ăn , cô sẽ đi ra sa mạc, đến khu dân tụ tập mua sắm vật phẩm. Giống như thợ săn , dùng thịt biến dị thú cùng da lông đổi lấy đồ dùng sinh hoạt. Tên Dương Giác lĩnh , chính là ở lúc ấy biết được.
Lúc ấy, cô ngồi ở trên sa mạc hoang vu lại thê lương , nhìn nơi xa hư ảnh Dương Giác lĩnh mơ hồ nhàn nhạt, trong lòng nhịn không được nghĩ : nó vì vô số người chỉ dẫn phương hướng, lại không cách nào chỉ dẫn phương hướng cho mình . Nhà của mình ở đâu, thậm chí đến mình còn không biết......
Những ngày cô đơn ấy kéo dài thật lâu, thẳng đến sau này , bên người cô có vài cọng cây biến dị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-mat-the-doc-sung/2509036/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.