Người bên ngoài đi hết, trong sân cuối cùng cũng yên tĩnh.Hoa Chiêu bắt đầu chuẩn bị bữa tối, vẫn ra khoai tây tinh hầm cách thuỷ cải trắng tinh.
Ông cháu ăn xong đều cảm thấy mĩ mãn, Hoa Chiêu tự mình mang theo cái cuốc ra ngoài thu dọn.
Cô cực lực phản đối người khác động vào đó, đương nhiên là muốn tự mình trồng, mỗi nhát cuốc đều là một niềm vui.
Đương nhiên, trồng chúng thật tốt và không để người ngoài ăn là điều tất yếu.Trải qua thí nghiệm, cô đã biết rõ, trái cây sau khi trải qua thanh lọc năng lượng đều có vị rất ngon và có tác dụng đặc biệt.
làm sao có thể để cho người một nhà Hoa Sơn ăn? Một gốc hành cô cũng không nỡ!.Hoa Cường cũng không nhàn rỗi, ông cảm thấy tâm tình hôm nay đặc biệt tốt, thân thể cũng đặc biệt khoan khoái dễ chịu, cũng mang theo cái cuốc hỗ trợ xới đất, Hoa Chiêu không cho làm ông còn mất hứng.….Một nhà Hoa Sơn về đến nhà cũng không thể nào cao hứng.“Các ngươi nói xem, Hoa Chiêu này sao lại trở nên tinh ranh như vậy hả?” Về đến nhà, vừa ngồi xuống, vợ Đại Ngưu kỳ quái nói.“Cũng không nhất định là lập tức liền tinh ranh.” Vợ Tam Ngưu, Khương Cần nói ra: “Không chừng người ta trước nay đều như vậy, chỉ là chúng ta không biết.”Nhà bọn họ cùng Hoa Chiêu rất ít khi liên hệ, hoặc có thể nói là Hoa Tiểu Ngọc là người duy nhất giao tiếp cùng Hoa Chiêu.
Đều là Hoa Tiểu Ngọc nói Hoa Chiêu có bao nhiêu ngu ngốc, đần độn.
Bọn họ kì thật đều chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-nam-70-beo-the-muon-xoay-nguoi/1120984/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.