Kiếp trước, tôi đã phải cúi đầu xin lỗi.
Tôi đã khóc, đã giải thích rằng chính Tri Dung Dung khiêu khích tôi trước, rằng tôi không hề ra tay.
Nhưng Mạnh Sĩ An không hề nghe.
Anh ta không tin rằng một người thích đọc thơ như Tri Dung Dung lại có thể thốt ra những lời cay nghiệt như thế.
“Tri Dung Dung là người đọc thơ! Shelley, Goethe, Pushkin! Anh không tin cô ấy có thể nói ra những lời cay độc như vậy!”
Kiếp này, tôi chẳng còn lý do gì phải giải thích nữa.
Cơm đã không còn nuốt nổi, tôi đứng dậy rời đi.
Đây là lần đầu tiên, sau ngần ấy năm, tôi dám cãi lời Mạnh Sĩ An.
Anh ta tức giận đến nỗi gân xanh nổi đầy trán.
“Nếu không chịu xin lỗi thì cút về nhà đi! Tôi sẽ không cưới loại phụ nữ như em!”
Tôi dừng bước, quay đầu lại.
“Mạnh Sĩ An, yên tâm đi. Từ nay về sau, anh sẽ không bao giờ phải thấy tôi nữa.”
Anh ta bỗng chốc trở nên bối rối.
“Em... em nói vậy là sao?”
04
“Chính là ý anh mong muốn đấy.”
“May mà chúng ta chỉ mới đính hôn, chưa đăng ký kết hôn, nên hôn ước này coi như hủy bỏ.”
“Từ giờ, giữa tôi và anh không còn bất kỳ mối quan hệ nào nữa.”
“Đừng mang gánh nặng tâm lý. Cha tôi đã dùng mạng sống của mình để cứu anh, nhưng anh không có nghĩa vụ phải cưới tôi.”
“Như anh đã nói, đó chỉ là một tai nạn.”
“Cha tôi là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-nam-80-toi-tu-bo-vi-hon-phu-la-thu-truong/1417909/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.