“Chú Đào, chính là nó!” Khương Dịch nhìn Quân Từ lại điên tiết. Ngón tay anh chỉ thẳng vào Quân Từ, xác nhận lần nữa với đại hán bên cạnh. Nhìn đại hán như tượng đồng bên cạnh đã làm người khác khiếp sợ. Dáng người rất có sức gây áp lực. Nếu người này mà đấm một cái đến…
“Chậc chậc chậc chậc.”
Quân Từ cười xùy một tiếng: “Đồ không có tiền đồ, còn tìm cứu binh, cũng chẳng có tác dụng đâu!”
Khương Dịch: “...” Từ khi sinh ra đến giờ, Khương Dịch còn chưa biết cảm giác bị người ta nhục mạ là thế nào. Hóa ra, đó là cảm giác khiến anh muốn hủy diệt cả hành tinh này. Người đàn ông gọi là chú Đào mỉm cười nhìn Quân Từ, bước lên trước hai bước: “Nhóc con, có khẩu khí cũng không thể ngạo mạn thế, cậu có biết người cậu đắc tội là ai không?” Khác với vẻ ngoài, cách nói chuyện của chú Đào lại rất lịch sự. Phải là một người có trình độ mới có thể nói ra lời như vậy.
“Nói nhảm nhiều thế, tôi không thích nghe.” Quân Từ mất kiên nhẫn khoát tay. Mặc dù cô đeo khẩu trang kín mặt nhưng cái hơi thở phách lối ấy hoàn toàn là phát ra từ xương tủy. Chú Đào hơi ngạc nhiên nhìn cô một cái rồi lại nhìn tiểu thiếu gia nhà mình một cái. Sao lại cảm thấy khí chất của hai người này hơi giống nhau nhỉ?
Chú cũng không giận mà nói: “Vậy tôi không khách khí nữa.” Đúng là kiểu người luyện võ chân chính, trước khi đánh còn có thể mỉm cười chào đối thủ. Ngay sau đó cả người chú Đào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-nam-than-quoc-dan-tu-gia-ngoan-se-co-thuong/1967558/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.