`- Chimera.` Ánh Tuyết khẽ thì thầm, giọng căng như dây đàn. Cô ta nhận ra chúng. Những đối tượng thí nghiệm 'thành công'.
Không có lời nói. Không có cảnh báo. Chúng lao tới. Như bầy thú săn mồi được lập trình. Nhanh đến kinh người. Tốc độ... vượt xa Ánh Tuyết.
Cuộc chiến nổ ra.
Tiếng kim loại va chạm chát chúa. Tiếng gầm gừ trầm thấp. Ánh Tuyết phản ứng ngay lập tức, lao vào đối đầu. Cô ta chiến đấu quyết liệt, sử dụng toàn bộ tốc độ, sức mạnh và kỹ năng của mình. Từng đòn đánh dứt khoát, nhắm vào điểm yếu. Nhưng bọn Chimera quá đông, quá mạnh. Cơ thể chúng dường như không biết mệt mỏi hay đau đớn. Chúng di chuyển nhịp nhàng, phối hợp hoàn hảo, như thể được điều khiển bởi một bộ óc duy nhất.
Oculus.
Tôi biết. Chúng được kết nối trực tiếp với AI. Từng động tác chiến đấu của chúng đều được chỉ đạo, tối ưu hóa bởi sức mạnh xử lý khổng lồ của Oculus.
Tôi không thể chiến đấu bằng tay không. Tôi lao vào góc khuất gần nhất, mở thiết bị của mình lên. Tôi phải giúp Ánh Tuyết. Phải tấn công vào hệ thống liên lạc, hệ thống điều khiển của bọn Chimera!
Màn hình nhấp nháy dữ dội. Tường lửa! Oculus đang chống trả! Nó gửi các thuật toán phòng thủ mạnh mẽ, ngăn cản tôi xâm nhập. Cuộc chiến trong không gian mạng cũng khốc liệt không kém cuộc chiến vật lý bên ngoài.
Tôi nghe tiếng Ánh Tuyết rên lên. `- Khốn kiếp!`
Cô ta bị áp đảo. Một tên Chimera nắm lấy cánh tay bị thương của cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-ngay-dau-tien-vach-tran-doc-hai/2724451/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.