“Đại tẩu vẫn là tốt, lúc ấy ở riêng, ta còn từng oán nàng,” Lâm thị có chút ngại ngùng xét lại mình.
“Chờ cuộc sống sau này của chúng ta tốt lên, sẽ giúp đỡ giúp đỡ Đại tẩu nhiều hơn,” Trần Đông Sinh khóe miệng thoáng nhếch lên, phỏng chứng là cách làm của Chu thị làm cho trong lòng hắn tốt hơn rất nhiều.
“Này còn cần ngươi nói?” Lâm thị hờn dỗi liếc mắt nhìn hắn, liền không nói thêm cái gì nữa.
Trần Ngư nghe bọn họ nói chuyện xong, trong lòng đối với Chu thị có hiểu biết nhất định. Thực lòng mà nói, cho đến giờ Chu thị là người duy nhất bình thường trong số trưởng bối ở Trần gia, nếu nói nàng có chỗ nào là không thể đụng chạm, đó chính là ba nhi tử của nàng. Đó là vì sao lại đồng ý ở riêng, đoán chừng là không muốn nhi tử chịu ủy khuất, bây giờ giúp đỡ nhà bọn họ, là bởi vì chính nghĩa trong khung xương không cách nào để yên cho Hồ thị cùng Trương thị cố tình gây sự, cho nên mới làm như vậy.
Đối với Chu thị, Trần Ngư không thể không nói mình đối nàng có rất nhiều hảo cảm. Người, đều có tính ích kỷ, cho nên hoàn toàn có thể hiểu được.
“Thùng thùng…,” Chu thị đi không bao lâu, Trần Ngư vừa mới bị Lâm thị ôm muốn đi nghỉ ngơi, thì nghe đến ngoài cửa truyền tới tiếng đập cửa, làm cho người một nhà đều kinh ngạc một chút, thời điểm buồn bực này, ai còn sẽ tới nhà bọn họ. Mở cửa, như trước là Trần Đông Sinh, nhưng đi vào, cũng có mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-ngu-dan-nu/611307/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.